
ANH NUÔI TRONG TRUYỆN CẨU HUYẾT TRẦM LUÂN RỒI
Tôi lén lút trèo lên giường của anh trai "thẳng nam" để ăn buffet mỗi đêm.
Ánh mắt anh nhìn tôi ngày càng trở nên u tối.
Tôi mong chờ anh sẽ mất kiểm soát và thổ lộ tình cảm, nhưng chờ mãi vẫn không thấy, thay vào đó lại nhận được một tin nhắn mới.
【Chết tiệt, nhầm rồi! Đây không phải là một cuốn tiểu thuyết boylove giả-anh-em-ruột, mà là một câu chuyện tình cảm anh em bình thường!】
【Nếu anh trai biết em trai "tự động luộc" mình, có lẽ sẽ tức giận đến mức đánh gãy chân nó mất?】
Tôi cảm thấy như trời đất sụp đổ, hoàn toàn sụp đổ.
Vội vàng trườn xuống để chạy trốn.
Nhưng đột nhiên, một bàn tay lớn nắm chặt lấy eo tôi.
Anh trai, người đã ngủ rất say trong suốt mấy tháng qua, từ từ mở mắt, giọng nói đầy sự kìm nén và khàn đặc:
"Tự ăn, no chưa?"