SAU KHI TỈNH LẠI, GIẢ THIẾU GIA BỊ ÉP CƯỚI VAI ÁC — AI NGỜ LẠI YÊU THẬT

Chap 56

Chương 56: Hợp Nhất Cánh Tay Đắc Lực

 

Khoa học kỹ thuật Phục tuy rằng là ngành công nghiệp mới nổi, nhưng trong tương lai, công nghệ thông minh nhất định sẽ thay thế rộng rãi ngành sản xuất máy móc thiết bị truyền thống.

Mạnh Danh Chiếu quá rõ ràng điểm này, cho nên buổi thuyết trình tuyên truyền này, chẳng khác nào Thẩm Hoài Tự đang công khai tỏ thái độ.

Mạnh Danh Chiếu căn bản không nghĩ tới điểm này, vẫn là phó tổng giám phía sau nhắc nhở hắn, hắn mới vội vàng đứng dậy: “Thẩm tổng nhìn xa trông rộng, Danh Chiếu nhất định toàn lực ứng phó.”


Sau khi hội nghị kết thúc, Thẩm Hoài Tự sắp xếp tiệc tối.

Trong yến tiệc tư nhân, Mạnh Danh Chiếu mới dám xưng hô hắn một tiếng tiểu cữu cữu.

Thẩm Hoài Tự nhìn ra hắn có chút cố kỵ, vẻ mặt uy nghiêm hơi thu lại: “Danh Chiếu có chuyện có thể nói thẳng, chúng ta tuy rằng là cậu cháu, nhưng trong toàn bộ tiểu bối nhà họ Thẩm, cậu và tôi là giống nhau nhất, đây cũng là nguyên nhân vì sao hôm nay tôi mời cậu tới.”

Mạnh Danh Chiếu kỳ thật đối với Thẩm Hoài Tự ấn tượng không tính sâu, khi còn nhỏ đi nhà ông ngoại, Thẩm Hoài Tự đều là một mình đọc sách, học tập hoặc ở trong phòng không ra, cũng không thích cười, không nói chuyện với người khác.

Mãi đến sau này, đại cữu (cậu cả) cùng mợ cả qua đời vì tai nạn xe cộ, Thẩm Hoài Tự liền trực tiếp bị đưa ra nước ngoài.

Mạnh Danh Chiếu là từ miệng mẹ biết được, nói đại ca đại tẩu là bị Thẩm Hoài Tự hại chết, ông ngoại rất tức giận, cho nên mới ném hắn ra nước ngoài.

Mạnh Danh Chiếu vốn dĩ cũng có cơ hội xuất ngoại du học, nhưng Mạnh Khoan lúc ấy nóng lòng muốn hắn chiếm cứ vị trí trung tâm trong Tập đoàn Thẩm thị, năm thứ ba đại học, hắn liền trực tiếp vào Tập đoàn Thẩm thị thực tập, sau đó liền vẫn luôn lưu lại Tập đoàn Thẩm thị.

Sau này hắn dựa vào nỗ lực của chính mình, ngồi xuống vị trí Tổng giám bộ phận đầu tư hải ngoại, tiếp xúc một ít hạng mục đầu tư hải ngoại, mới hiểu được sự hiểu biết của chính mình đã từng nông cạn đến cỡ nào.

Cho nên hắn nảy sinh ý tưởng muốn xuất ngoại học tập đào tạo sâu, nề hà khi đó khối bất động sản do Mạnh Khoan quản lý xảy ra vài lần sự cố, hơn nữa hao tổn hàng năm, cổ đông phương vẫn luôn bất mãn với nhà họ Mạnh, thậm chí lén gián ngôn (khuyên bảo) Lão gia tử Thẩm, bảo ông mau chóng đổi người có năng lực.

Nhưng Thẩm Dận Nhu (mẹ Mạnh Danh Chiếu) hết khóc lóc, nháo nhào đến dọa tự sát, lão gia tử cũng không đành lòng, rốt cuộc lão đại đã không còn, lão nhị không thể lại xảy ra chuyện, vì thế lấy bản thân chi lực bảo vệ Mạnh Khoan.

Trong tình huống này, Mạnh Danh Chiếu liền càng không dám xuất ngoại, nhà họ Mạnh phải dựa vào hắn bảo vệ phần tài sản này.

Nhưng mà không nghĩ tới chính là, lão gia tử ở hôn lễ Thẩm Đình Ý xảy ra ngoài ý muốn, cuối cùng tra được là bên Mạnh Khoan gây ra chuyện.

Sự tình liên quan đến an nguy của người sáng lập Tập đoàn Thẩm thị, vậy không chỉ là chuyện gia đình.

Nhà họ Thẩm cần thiết cho cổ đông phương một lời giải thích, cho nên Thẩm Hoài Tự không chút do dự xử lý Mạnh Khoan, hơn nữa nhổ tận gốc những phần tử hủ bại có liên quan, triệt để tiêu diệt.

Trừ ra chuyện này có liên quan đến phụ thân mình, Mạnh Danh Chiếu đối với cách làm của Thẩm Hoài Tự là phi thường tán thành.

Nhưng giữa hào môn, nói đến tình cảm vốn dĩ đã quá mức xa xỉ, càng đừng nói bọn họ là họ khác, mà hắn càng không nghĩ tới, có một ngày sẽ bị Thẩm Hoài Tự dùng phương thức này truyền đạt đầu danh trạng (lời đề nghị hợp tác, cam kết).

Thấy hắn nửa ngày không nói lời nào, Thẩm Hoài Tự cười nói: “Danh Chiếu vẫn là không tin được tôi.”

Mạnh Danh Chiếu vội xua tay: “Không phải, tiểu cữu cữu, tôi chỉ là nghĩ không rõ.”

Thẩm Hoài Tự cười cười: “Nghĩ không rõ, thái độ của tôi đối với cậu và phụ thân cậu hoàn toàn bất đồng? Lo lắng tôi có âm mưu gì?”

Lời này quá mức trắng trợn, Mạnh Danh Chiếu thậm chí còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, không nghĩ tới Thẩm Hoài Tự lại nói ra trước.

Loại phương thức giao lưu thẳng thắn thành khẩn này, không nghi ngờ làm Mạnh Danh Chiếu đối với Thẩm Hoài Tự càng thêm lau mắt mà nhìn.

Mạnh Danh Chiếu hổ thẹn nói: “Nếu tôi nói đúng vậy, tiểu cữu cữu, anh sẽ cảm thấy tôi thiển cận sao?”

Thẩm Hoài Tự tư thái thả lỏng chút, bưng lên chén trà trên bàn, nhấp một ngụm: “Sai, nếu cậu trực tiếp đồng ý tôi, tôi ngược lại cảm thấy đã nhìn lầm cậu. Một người nếu ngay cả tình thân máu mủ cũng không nói đến, vậy còn có năng lực gì đi phán đoán thị phi đúng sai?”

Mạnh Danh Chiếu đột nhiên hiểu được, nguyên lai đây mới là sự khảo nghiệm Thẩm Hoài Tự dành cho hắn.

Tiếp theo, Thẩm Hoài Tự giải thích vì sao chọn hắn, hắn tin tưởng Mạnh Danh Chiếu có thể ở trước mặt thị phi, trước sau kiên trì một tấm lòng chính nghĩa.

Vận mệnh Tập đoàn Thẩm thị Mạnh Danh Chiếu so bất luận kẻ nào đều rõ ràng, đây cũng là nguyên nhân Lão gia tử Thẩm chậm chạp không chọn người nối nghiệp.

Khối tích tụ trong lòng Mạnh Danh Chiếu được giải tỏa, thanh âm hắn hơi hơi phát run: “Thẩm tổng, cảm ơn anh cho tôi cơ hội, cũng cảm ơn anh tin tưởng tôi.”

Tiếng “Thẩm tổng” này biểu thị hai vị thanh niên có chí, vứt bỏ hiềm khích gia tộc, trên con đường truy tìm mộng tưởng, sẽ sóng vai đi trước.


Sau đó mấy ngày, Thẩm Hoài Tự cùng Mạnh Danh Chiếu thành lập hợp tác chiều sâu.

Dưới sự trợ giúp của Mạnh Danh Chiếu, Thẩm Hoài Tự bắt được báo cáo các loại hạng mục Thẩm Đình Ý tham dự mấy năm nay.

Các hạng mục Mạnh Danh Chiếu từng tham gia, cơ bản hắn đều rõ ràng tình hình, nhưng qua điều tra phát hiện, những hạng mục khác Thẩm Đình Ý tham dự, cùng một công ty đầu tư gọi là Quân Hào có liên hệ chặt chẽ.

Thẩm Hoài Tự bảo Thư ký Dương nhanh chóng đi điều tra tình hình công ty đầu tư Quân Hào này, cùng với những người có qua lại làm ăn với Thẩm Đình Ý, đều phải điều tra rõ.

Thẩm Đình Ý tuy rằng nhận được tin đồn, nói Mạnh Danh Chiếu cùng Thẩm Hoài Tự đi gần, nhưng người trong tổ hạng mục chỉ biết, trên bề mặt, Khoa học kỹ thuật Phục chính là mời đội ngũ bộ phận đầu tư qua đó làm chia sẻ kinh nghiệm, mặt khác cũng tra không ra cái gì.

Điều làm Thẩm Đình Ý chân chính khởi cảnh giác, là việc liên hôn với nhà họ Giản bỗng nhiên liền tiến vào thời kỳ đình trệ, mỗi lần hẹn Giản Nghiệp Khải, đối phương đều lấy cớ đi phỏng vấn ở nơi khác cự tuyệt, thậm chí tin tức đều là thông qua thư ký truyền lại.

Thẩm Đình Ý không thể không hoài nghi Thẩm Hoài Tự đã áp dụng hành động.

Nhưng bất luận thế nào, hắn đều tính toán được ăn cả ngã về không, nếu Giản Nghiệp Khải để ý thân phận đã kết hôn của hắn, hắn cảm thấy việc cấp bách chính là ly hôn với Lâm Trăn.

Rốt cuộc hơn nửa năm nay, cái gọi là liên hôn đều là nhà họ Thẩm trợ cấp nhà họ Lâm, nhà họ Lâm đối với nhà họ Thẩm cơ hồ không có bất luận cống hiến gì.

Càng đừng nói Lâm Trăn, kết hôn lâu như vậy, trước mặt lão gia tử thậm chí đều không có được sủng ái bằng Lâm Hướng Vãn, điều này càng làm cho hắn hối hận lựa chọn lúc trước, có lẽ lúc trước chọn Lâm Hướng Vãn kết cục sẽ hoàn toàn không giống nhau.

Nghĩ vậy, Thẩm Đình Ý càng buồn bực, gọi điện thoại cho bạn thân, hẹn đi quán bar uống rượu.


Trong khoảng thời gian này, Lâm Hướng Vãn cũng không có nhàn rỗi, khóa bên Học viện Mỹ thuật Giang Đô, Tôn Truyện bảo cậu đừng đi, bởi vì ông có chuyện quan trọng hơn giao cho Lâm Hướng Vãn.

Trước đó, chuyện tranh tuyên truyền văn hóa du lịch thành phố Giang Đô, Tôn Truyện cùng người phụ trách bộ phận tuyên truyền câu thông một chút, cuối cùng quyết định để Lâm Hướng Vãn chủ bút.

Lâm Hướng Vãn nghe thấy tin tức này khi, một nửa kích động một nửa khó có thể tin: “Sư phụ, thầy nói thật ạ?”

Tôn Truyện đang thu thập đồ vật, chuẩn bị đi trường học dạy học, trả lời: “Ta tự mình xác nhận, còn có thể có giả?”

“Chỉ là con cảm thấy trình độ của con hiện tại còn chưa đủ, con sợ làm hỏng.” Lâm Hướng Vãn có chút không thể tin được, đây chính là không phải bản thảo đặt hàng bình thường, đây là bản thảo tuyên truyền chính thức của đài truyền hình, thuộc về hạng mục căn chính miêu hồng (chính thống, đáng tin cậy), “Nếu là làm thầy mất mặt làm sao bây giờ?”

Tôn Truyện liếc mắt nhìn cậu, cố ý nói: “Vậy ta liền trục xuất sư môn con.”

Lâm Hướng Vãn sợ tới mức chạy nhanh đứng lên: “……”

Sư phụ thật vô tình mà!

“Nói giỡn, xem dọa con kìa!” Tôn Truyện xách theo một túi lớn bài tập học sinh đi ra ngoài, “Ta còn có thể không biết trình độ của con sao? Con nếu là không có năng lực, ta lúc trước cũng không có khả năng thu con làm đồ đệ, yên tâm mạnh dạn đi vẽ, không phải còn có ta đây sao?”

Lâm Hướng Vãn được cổ vũ, chạy nhanh đứng dậy đưa sư phụ ra cửa, vỗ ngực nói: “Vâng, sư phụ yên tâm, con nhất định dốc hết toàn lực.”

Lần này tranh tuyên truyền văn hóa du lịch đài truyền hình rất coi trọng, rốt cuộc các hoạt động văn hóa du lịch lớn đều rất cuốn (cạnh tranh), thành phố Giang Đô càng hy vọng làm cho hấp dẫn người hơn một chút về phương diện truyền thừa văn hóa.

Lâm Hướng Vãn nhận được yêu cầu bản thảo tranh tuyên truyền văn hóa du lịch, bắt đầu tiến hành xác định phong cách cơ bản cùng với xây dựng khung sườn họa tác.

Bản phác thảo thương mại trước khi định bản thảo khẳng định không thể tiết lộ bí mật, cho nên khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Hướng Vãn ngừng livestream.

Nghĩ nghĩ, vẫn là nhấn mở Weibo phát một cái tin.

@ Tiểu Lâm Đồng Học: Nhận được phần bản thảo hợp tác thương mại đầu tiên, bế quan sáng tác rồi, livestream tạm dừng, thời gian khôi phục chưa định.


Ngày đó sau, Lâm Hướng Vãn cùng Thẩm Hoài Tự lại trở về những ngày tháng bận rộn riêng của mỗi người.

Hai người đi sớm về trễ, buổi tối mới có thể ngẫu nhiên chạm mặt.

Khoa học kỹ thuật Phục cùng mấy hạng mục của chính phủ rốt cuộc có tiến triển, liên quan đến đầu tư hải ngoại, Mạnh Danh Chiếu ra không ít sức, sự thẩm định của bộ phận đầu tư rốt cuộc qua.

Đương nhiên, trong này có bao nhiêu là ảnh hưởng của lần đàm phán trước thì không được biết rồi.

Nhưng Thẩm Hoài Tự lại có chút đau đầu một chuyện khác, về Giản Thư Diệc.

Ám chỉ của Giản Nghiệp Khải rất rõ ràng, Thẩm Hoài Tự không có khả năng làm bộ xem không hiểu.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của Thẩm Hoài Tự, hắn hoàn toàn có thể cùng Giản Thư Diệc làm giao dịch, hai người diễn một màn kịch trước mặt Giản Nghiệp Khải, chờ hết thảy an bài xong xuôi lúc sau, hai người có thể mỗi người mạnh khỏe, Thẩm Hoài Tự cũng có thể sắp xếp hắn xuất ngoại.

Nhưng phiền toái liền phiền toái ở chỗ, chuyện này liên lụy đến Lâm Hướng Vãn.

Nếu tiểu thiếu gia biết hắn dùng phương thức này giải quyết vấn đề, không biết sẽ làm loạn thành cái dạng gì.

Trong văn phòng Tổng tài tầng đỉnh Khoa học kỹ thuật Phục, ngoài cửa sổ là cảnh đêm đô thị phồn hoa, mà Thẩm Hoài Tự ở ghế làm việc, bực bội xoa xoa giữa mày.

Tựa hồ không thể nghĩ ra được một biện pháp vẹn cả đôi đường.

Thư ký Dương đứng ở một bên sắp xếp văn kiện, một giờ sau, có một cuộc họp liên minh quốc tế với tổng bộ nước Mỹ.

Thẩm Hoài Tự hỏi: “Cậu có đề nghị gì tốt?”

Tay Thư ký Dương thu thập văn kiện dừng lại, lại đến thời gian của NPC sao?

Bất quá, nếu chuyện này ông chủ đều lưỡng lự, hắn cái người ngoài này làm sao có thể đoán được tiểu thiếu gia đối với chuyện này phản ứng?

Rốt cuộc, mỗi một lá bài của tiểu thiếu gia đều nằm ngoài dự đoán của hắn.

Thư ký Dương trước tạm dừng vài giây, sau đó mới nói: “Tôi cảm thấy chuyện này, khả năng vẫn là cần phải bàn bạc kỹ hơn, tính cách tiểu thiếu gia thì, nói ra có lẽ sẽ sinh khí, không nói thì……”

Thư ký Dương trộm liếc mắt một cái Thẩm Hoài Tự, hắng giọng: “Đại khái cũng sẽ tức giận.”

Thẩm Hoài Tự một ánh mắt u oán nhìn qua: “……”

Cậu còn không bằng không nói.

Tích tụ khó tiêu, Thẩm Hoài Tự ngồi không yên, đứng dậy từ trên giá treo áo cầm áo khoác chuẩn bị về nhà.

Thư ký Dương run rẩy nhắc nhở nói: “Thẩm tiên sinh, lát nữa còn phải họp.”

Thẩm Hoài Tự lạnh lùng ném xuống một câu: “Về nhà họp.”

Thư ký Dương vội vàng thu thập tài liệu cùng máy tính đi theo lên.

Tầng cao nhất trừ bỏ văn phòng Tổng tài ra, văn phòng thư ký cũng ở ngay bên cạnh, thuận tiện cho việc báo cáo công việc các bộ môn với Thẩm Hoài Tự bất cứ lúc nào.

Hôm nay vừa vặn Tổng giám Vương bộ phận hạng mục đi công tác trở về, tặng chút trái cây tươi cùng bánh kem lên.

Các cô gái ở văn phòng thư ký đang chuẩn bị hưởng thụ mỹ thực, liền đụng phải Thẩm Hoài Tự từ văn phòng đi ra.

Mấy cô thư ký sợ tới mức tay run lên, thiếu chút nữa đánh đổ bánh kem, vội vàng đứng dậy đứng thành một hàng, nơm nớp lo sợ nói: “Thẩm tổng khỏe.”

Thư ký Dương ngày thường đối với các cô quản rất nghiêm, không nghĩ tới hôm nay đã bị ông chủ bắt gặp vừa vặn, hắn vội vàng ra tới giải vây: “Thẩm tổng xin lỗi, tôi lập tức bảo các cô ấy thu dọn lại……”

Ánh mắt Thẩm Hoài Tự dừng ở trên bàn, cắt ngang hắn: “Ai mua?”

Trong đó một cô thư ký nhỏ giọng nói: “Tổng giám Vương bộ phận hạng mục, anh ấy đi công tác trở về mang…… Thực xin lỗi Thẩm tổng……”

Vốn tưởng rằng giây tiếp theo sẽ bị Tổng tài lạnh lùng thiết diện vô tư răn dạy, kết quả hắn chỉ là chỉ vào hộp dâu tây vừa to lại đầy đặn kia, cùng với cái bánh kem dâu tây nhìn qua thực mê người kia, hắng giọng hỏi: “Cái này, các cô ăn sao?”

Thư ký Dương & các cô thư ký: “……”

Cuối cùng vẫn là Thư ký Dương phản ứng lại, vội vàng đưa cho các cô ấy một ánh mắt.

Người có thể lên làm thư ký tự nhiên bát diện linh lung, lập tức hiểu được, các cô thư ký vội vàng lắc đầu: “Không ăn Thẩm tổng, chúng tôi không thích ăn dâu tây, Tổng giám Vương nói cái này là được vận chuyển hàng không tới, bánh kem cũng là do đỉnh cấp chuyên gia làm bánh làm, ngài nếu là không chê nói, mang về nhà nếm thử nha!”

Một cô thư ký khác lập tức động thủ đóng gói, ở lúc Thẩm Hoài Tự còn chưa kịp cự tuyệt, một hộp đóng gói tinh xảo liền đưa tới trước mặt hắn.

Khóe môi Thẩm Hoài Tự hơi hơi nhếch lên, duỗi tay nhận lấy, tiếng nói trầm thấp lại cực phú từ tính: “Vậy tôi không khách khí, cảm ơn, hôm nào tôi mời mọi người ăn trà chiều.”

Các cô thư ký: “!!!”

A a a a!

Chúng ta nghe được cái gì??

Tổng tài lạnh lùng mặt băng sơn vạn năm hắn nói mời chúng ta ăn trà chiều?!!!!

back top