SAU KHI TỈNH LẠI, GIẢ THIẾU GIA BỊ ÉP CƯỚI VAI ÁC — AI NGỜ LẠI YÊU THẬT

Chap 55

Chương 55: Vân Gia Miêu Lạc Viên

 

Nơi Dâu Tây Hùng được gửi nuôi gọi là “Vân Gia Miêu Lạc Viên”, nằm trong một khu biệt thự ở vành đai ba ngoài thành phố.

Trên đường đi, Thẩm Hoài Tự nói với Lâm Hướng Vãn rằng ông chủ chỗ này là bạn tốt của Đàm Chiêu, lúc dàn xếp cho Dâu Tây Hùng, chính là bác sĩ Đàm ra tay giúp đỡ.

Ấn tượng của Lâm Hướng Vãn về bác sĩ Đàm vẫn dừng lại ở hai lần gặp trong bệnh viện. Tuy rằng anh ta nói nhiều, nhưng cậu cảm giác là một người rất đáng tin cậy.

Lâm Hướng Vãn gật đầu: “Vậy hôm nào tôi phải đi cảm ơn bác sĩ Đàm mới được.”

Thẩm Hoài Tự nói một đống, kết quả sự chú ý của Lâm Hướng Vãn lại chỉ đặt ở trên người Đàm Chiêu. Mắt hạnh hắn híp lại, mang theo giọng điệu hăm dọa: “Chỉ cảm ơn bác sĩ Đàm thôi sao?”

Lâm Hướng Vãn cạn lời: “……”

Người này rốt cuộc lấy đâu ra nhiều ý muốn hơn thua kỳ quái như vậy?!

Xét thấy lúc này môi còn đang sưng đỏ, Lâm Hướng Vãn bực bội trừng hắn một cái: “Thẩm tổng, chú ý hình tượng bá tổng cao lãnh của anh được không?”

Thẩm Hoài Tự không nặng không nhẹ xoa đầu cậu một phen: “Vậy cũng xin em đừng quên thân phận phu nhân bá tổng của mình.”

Lâm Hướng Vãn thật sự không muốn đôi co với hắn nữa.


Rất nhanh, xe ô tô chạy vào khu biệt thự, dừng lại trước một căn nhà kiểu Tây độc lập cao hai tầng.

Hai người vừa xuống xe, đã thấy ông chủ đang đợi ở cửa.

Ông chủ là một nam sinh cao ráo, trạc tuổi Thẩm Hoài Tự, nhuộm tóc màu xám, trông có vẻ rất nổi loạn và không hề bị ràng buộc.

“Hoan nghênh hai vị, tôi là Đinh Dục, ông chủ nơi này.” Ông chủ tươi cười rộng rãi, nhìn đồng hồ, “Lát nữa tôi có một buổi livestream, hai vị không ngại chứ?”

Thẩm Hoài Tự khách khí nói: “Hôm nay tụi tôi ghé qua đột xuất, không làm phiền cậu là tốt rồi.”

Ông chủ nhìn mắt Lâm Hướng Vãn, đáy mắt tức khắc lộ ra biểu cảm kinh ngạc, trêu chọc nói: “Vị tiểu bằng hữu này lớn lên cũng quá xuất sắc, cái diện mạo này chắc không phải là người trong giới giải trí đó chứ?”

Lâm Hướng Vãn ngượng ngùng cười một tiếng: “…… Trước kia đúng là từng làm trong giới giải trí, bất quá hiện tại không phải.”

Thẩm Hoài Tự gật đầu, ngữ khí còn có chút tự hào: “Ừm, hiện tại là họa sĩ vĩ đại, lợi hại hơn!”

Ông chủ cười ha hả nói: “Vậy xem ra, hôm nay tôi phải phục vụ thật tốt vị họa sĩ vĩ đại của chúng ta, xem có thể nhờ cậu ấy vẽ vài bức tranh tuyên truyền cho Vân Gia chúng tôi không.”

“……” Lâm Hướng Vãn bị sự tự quen thuộc của ông chủ làm cho ngượng, “Không thành vấn đề, chỉ sợ cậu không chê.”

Đinh Dục đương nhiên là: “Vậy miêu xá này của tôi thật sự là bồng tất sinh huy! Hahaha……”

Lâm Hướng Vãn: “……”

Bạn bè của bác sĩ Đàm đều hài hước thú vị như vậy sao?

Vừa nảy ra ý nghĩ này trong đầu, cậu liền lập tức phản ứng lại.

Không đúng.

Trước mắt này không phải còn có một bá tổng hệ cha cao lãnh là Thẩm Hoài Tự sao?

Hắn và hài hước thú vị không hề liên quan.


Tiến vào sau, Đinh Dục giới thiệu bố cục miêu xá cho bọn họ.

Vân Gia là một miêu xá nổi tiếng trên mạng, bên trong nuôi gần một trăm con mèo, Đinh Dục định kỳ sẽ livestream để các cư dân mạng ngắm mèo trực tuyến (vân loát miêu), trong đó có mấy con đã là mèo nổi tiếng có siêu nhiều fan, Dâu Tây Hùng cũng là một trong số đó.

Lâm Hướng Vãn lần đầu tiên nghe nói về việc ngắm mèo trực tuyến, cảm thấy còn rất mới lạ, vì thế càng mong chờ buổi livestream lần này.

Xét thấy thể chất siêu mẫn cảm của Lâm Hướng Vãn, cậu chỉ có thể nhìn Dâu Tây Hùng qua cửa kính phòng.

Thẩm Hoài Tự đích thân mặc cho Lâm Hướng Vãn bộ đồ cách ly nặng nề rộng thùng thình, cậu dang rộng hai tay xoay một vòng, nhíu mày nói: “Có vẻ quá khoa trương không! Cảm giác tôi mới giống con Hùng ấy!”

“Giống con Hùng đáng yêu.” Thẩm Hoài Tự đeo mặt nạ bảo hộ cho cậu, xoa xoa đầu cậu, “Đi thôi, tôi gọi điện thoại.”

Đinh Dục lúc này đang cầm di động mở livestream, Thẩm Hoài Tự lướt qua màn ảnh thoáng qua, tiếp theo liền chụp tới dáng vẻ đáng yêu này của Lâm Hướng Vãn.

Lâm Hướng Vãn đi theo Đinh Dục đến ổ nhỏ của Dâu Tây Hùng, Dâu Tây Hùng vừa xử lý xong bữa trưa, đang thỏa mãn liếm lông.

Dâu Tây Hùng là thú cưng mới của Vân Gia, các fan trong phòng livestream liên tục quét tần (comment/tương tác liên tục), Đinh Dục thì sẽ căn cứ yêu cầu của cư dân mạng, lúc thì sờ sờ bụng, lúc thì lấy cần câu mèo cùng nó chơi trò chơi.

Lâm Hướng Vãn bị sự tương tác của các fan làm cho ngứa tay, hận không thể tự mình ra tay sờ, nhưng vừa quay đầu lại, ánh mắt Thẩm Hoài Tự ở nơi xa liền không rời đi cậu.

Lâm Hướng Vãn đành phải thu hồi móng vuốt nhỏ ngoe nguẩy của mình.

Phòng livestream náo nhiệt phi thường, Lâm Hướng Vãn cách kính cùng Dâu Tây Hùng tương tác vài lần, màn ảnh chỉ xuất hiện bóng dáng một người mặc đồ bảo hộ.

Các fan trêu chọc lên.

“Vị này là khách nhân sao? Mặc như vậy để đến ngắm mèo?”

“Quá khoa trương đi? Có phải bị dị ứng lông mèo không?”

Đinh Dục vội vàng giải thích: “Đúng vậy, là tới thăm Dâu Tây Hùng, dị ứng lông mèo không thể tiếp xúc trực tiếp ha!”

Fan yêu thích động vật nhỏ phần lớn rất có tình yêu, cũng bắt đầu quan tâm vị người yêu mèo lấy sinh mệnh ra ngắm mèo này.

“Hahahahaha, chỉ có tôi cảm thấy vị này cũng rất giống miêu tinh nhân sao?”

“Tầng trên +1, tôi cũng cảm thấy rất đáng yêu hahahaha!”

“Ông chủ có thể ngắm/vuốt ve vị này không? Trông cũng rất dễ ngắm/vuốt ve đó! 【 ham muốn 】”

“Oa! Hắn ngắm mèo, chúng ta ngắm hắn, có chút kích thích, bất quá tôi thích ha ha ha 【 mong đợi 】”

Đinh Dục vừa thấy, lời bình của các fan đã đi chệch hướng, vội vàng chuyển màn ảnh sang ổ mèo khác.

Lâm Hướng Vãn cùng Dâu Tây Hùng tương tác đang hăng say, căn bản không biết chính mình đã trở thành thú cưng mới của Vân Gia.


Thẩm Hoài Tự bên kia cũng đã gọi điện thoại xong.

Đinh Dục giao di động livestream cho đồng nghiệp, mang theo Lâm Hướng Vãn từ miêu xá đi ra.

Lâm Hướng Vãn vẫn chưa thỏa mãn, nhưng Thẩm Hoài Tự công ty còn có việc, cần phải nhanh chóng trở về.

Lâm Hướng Vãn cởi đồ bảo hộ, toàn thân tiêu độc xong, lưu luyến không rời hỏi Thẩm Hoài Tự: “Chúng ta khi nào lại đến xem Dâu Tây Hùng a?”

Hôm nay đã là ngoại lệ, chuyện dị ứng xoài lần trước, Thẩm Hoài Tự vẫn còn lòng còn sợ hãi cho đến nay, chỉ là vẫn luôn không có biểu hiện ra ngoài.

Thẩm Hoài Tự nhẹ giọng nói: “Không phải có thể xem livestream sao? Về sau ở trong nhà cũng có thể thấy.”

Tuy rằng không có cự tuyệt minh xác, nhưng đó là ngữ khí không dung cự tuyệt.

Sắc mặt Lâm Hướng Vãn hơi tối, có chút nho nhỏ mất mát.

Thẩm Hoài Tự sờ sờ đầu cậu: “Chờ tôi một chút, tôi đi rửa tay.”

Thẩm Hoài Tự đi toilet, Đinh Dục nhìn quan hệ thân mật của hai người, cười nói: “Kỳ thật, hai người là người yêu phải không?”

Lâm Hướng Vãn dừng lại một chút, không biết trả lời thế nào, đành phải cười lấy lệ.

Đinh Dục ha ha hai tiếng: “Không sao, không muốn nói cũng không quan hệ, tôi chỉ là cảm thấy Thẩm tiên sinh đối với cậu khá tốt.”

Lâm Hướng Vãn cảm giác lời nói của hắn có ẩn ý: “Gì cơ?”

Đinh Dục nói: “Lúc Đàm Chiêu tìm tôi, nói là người bạn hắn thích rất thích con mèo này, bảo tôi nhất định phải sắp xếp tốt cho Dâu Tây Hùng, Thẩm tiên sinh còn lấy danh nghĩa cậu quyên một khoản tiền làm quỹ cứu trợ mèo lang thang, hy vọng có thể giúp đỡ càng nhiều mèo lang thang, rất ít có người có thể làm được như Thẩm tiên sinh.”

Lâm Hướng Vãn cả người sững sờ tại chỗ.

Đầu tiên, cậu không nghĩ tới, hai chữ “thích” mà cậu mong đợi vô số lần, cư nhiên từ trong miệng người ngoài nghe được.

Tiếp theo, Thẩm Hoài Tự cư nhiên gạt mình làm nhiều chuyện như vậy.

Nếu hôm nay không phải đụng tới ông chủ nhà ăn, Thẩm Hoài Tự có phải hay không căn bản không tính toán nói với cậu chuyện Dâu Tây Hùng, cứ chuẩn bị yên lặng làm người tốt.

Hốc mắt Lâm Hướng Vãn một trận cay xè.

Thẩm Hoài Tự sao lại như vậy, bỗng nhiên có lần này, làm cậu có chút không biết làm sao.

Bất quá ông chủ rất tò mò: “Người dị ứng bình thường rất ít thích động vật, họ trời sinh sẽ tránh xa, giống cậu như vậy thật đúng là không nhiều lắm thấy, cảm giác cha mẹ cậu và Thẩm tiên sinh giống nhau, đều rất sủng ái cậu đi?”

Những lời này vô tình chạm vào ký ức sâu nhất trong lòng Lâm Hướng Vãn, cậu nhớ tới cha mẹ ở thế giới kia.

Cậu nhớ rõ, lần đầu tiên cậu bị dị ứng xoài, toàn thân nổi mẩn đỏ khó thở, ba mẹ sợ hãi, lập tức cõng cậu đi bệnh viện, kiểm tra ra nguồn gây dị ứng sau, ba mẹ lại đem trong nhà tất cả đồ vật có khả năng dẫn tới dị ứng làm sạch sẽ.

Từ đó về sau, trong nhà rốt cuộc không xuất hiện qua những thức ăn như xoài, đậu phộng.

Mặc dù sau này, Lâm Hướng Vãn ngẫu nhiên biết được, kỳ thật trái cây ba thích nhất chính là xoài, nhưng vì ngăn chặn tất cả cơ hội Lâm Hướng Vãn có khả năng tiếp xúc, ba cũng nghĩa vô phản cố lựa chọn đoạn tuyệt.

Hai thế giới, cha mẹ và Thẩm Hoài Tự giống như đều đang lấy một loại phương thức chu toàn yên lặng che chở cậu.

Dâu Tây Hùng ở chỗ này sinh hoạt rất vui vẻ, có bạn chơi cùng, có nhà ở xinh đẹp, còn có bác sĩ thú cưng chăm sóc tỉ mỉ.

Lâm Hướng Vãn thực vui mừng, trước khi đi liên tục nói lời cảm ơn với Đinh Dục, tuy rằng cậu còn có chút quyến luyến Dâu Tây Hùng.

Bất quá Đinh Dục tặng cho cậu một bộ sách ảnh chân dung mèo của Dâu Tây Hùng, Lâm Hướng Vãn quả thực cảm động muốn chết, hứa hẹn nói nhất định sẽ vì Vân Gia vẽ tranh tuyên truyền.


Trở về trên xe, Lâm Hướng Vãn chủ động ôm Thẩm Hoài Tự.

Thẩm Hoài Tự hơi khựng lại, cong cong môi nói: “Làm sao vậy?”

Mũi Lâm Hướng Vãn một trận ê ẩm, đem đầu vùi vào trong lòng ngực Thẩm Hoài Tự, thanh âm dính dính nói: “Ca ca, cảm ơn anh.”

Cảm ơn anh làm em cảm giác được, ở thế giới này như cũ còn có người giống cha mẹ yêu thương em, quan tâm em, nhường nhịn em.

Đáy mắt Thẩm Hoài Tự lộ ra nụ cười ôn nhu thỏa mãn, ngữ khí sủng nịnh nói: “Ừm, nên làm.”


Thẩm Hoài Tự đưa Lâm Hướng Vãn về nhà sau, lập tức trở về công ty.

Cuộc nói chuyện với Giản Nghiệp Khải kia, đánh dấu cuộc chiến thương nghiệp chính thức giữa hắn và Thẩm Đình Ý bắt đầu.

5% cổ quyền trong tay Thẩm Đình Ý không đáng sợ hãi, nhưng sau lưng hắn đứng hai vị cô cô là Thẩm Dận Nhu và Thẩm Dận Giác, thế lực Mạnh Khoan tuy rằng hoàn toàn bị thay thế được, nhưng hắn còn có đứa con trai Mạnh Danh Chiếu.

Mạnh Danh Chiếu hành sự điệu thấp, ngược lại có vài phần tương tự Thẩm Hoài Tự, phụ trách nghiệp vụ hải ngoại là khối lợi nhuận không nhiều lắm của Tập đoàn Thẩm thị.

Thẩm Hoài Tự trước kia vẫn chưa quá mức để ý đến hắn, nhưng lần trước ở nhà cũ Thẩm gia, sau khi Mạnh Danh Chiếu đáp lời vài câu với Lâm Hướng Vãn, Thẩm Hoài Tự bảo Thư ký Dương điều tra, mới phát hiện hắn cùng Thẩm Đình Ý chi gian cũng đi rất gần.

Chuyện này làm hắn lập tức cảnh giác, có lẽ là hắn xử lý chuyện Mạnh Khoan này quá mức cấp tiến, dẫn tới mối quan hệ vi diệu giữa bọn họ đã xảy ra biến hóa.

Rốt cuộc nhà họ Thẩm lớn, ai cũng không muốn quyền lợi trong tay mình bị thay thế được, trừ phi là gặp được đối thủ càng mạnh mẽ, bọn họ mới có lập trường kết minh.

Mà đối thủ này, tự nhiên chính là Thẩm Hoài Tự.

Các hạng mục đầu tư hải ngoại của Khoa học kỹ thuật Phục trải rộng toàn cầu, nhưng Thẩm Hoài Tự vẫn mượn danh nghĩa học tập kinh nghiệm Thẩm thị, mời đội ngũ Mạnh Danh Chiếu đến bộ phận đầu tư của Khoa học kỹ thuật Phục làm một lần tuyên quán hội hoàn toàn mới.

Chiều nay, Mạnh Danh Chiếu dẫn dắt vài vị cấp dưới đến Khoa học kỹ thuật Phục, Thẩm Hoài Tự tự mình tiếp đãi cũng tổ chức hội nghị.

Trên hội nghị, Mạnh Danh Chiếu công khai rằng trong các hạng mục của tập đoàn, có mấy cái thiết bị máy móc cỡ lớn xuất khẩu là đi khu vực Trung Đông.

Trước đó, Thẩm Hoài Tự đã bảo Thư ký Dương âm thầm điều tra qua kế hoạch đầu tư bao năm qua của tập đoàn, phát hiện trước khi Mạnh Danh Chiếu tiếp nhận, Tập đoàn Thẩm thị căn bản không có bất luận quy hoạch đầu tư nào ở Trung Đông.

Mạnh Danh Chiếu chia sẻ xong lúc sau, mọi người vỗ tay cảm ơn, Thẩm Hoài Tự mượn cơ hội trêu chọc: “Cơ hội đầu tư thị trường Trung Đông là đáng quý, bước này, Danh Chiếu có tuyệt đối dự kiến trước.”

Mạnh Danh Chiếu nhỏ hơn Thẩm Hoài Tự năm tuổi, cùng tuổi Thẩm Đình Ý, lén xưng hô Thẩm Hoài Tự một tiếng tiểu cữu cữu (cậu út), bên ngoài vẫn là xưng hô hắn là Thẩm tổng.

Mạnh Danh Chiếu cười nói: “Thẩm tổng quá khen, đây đều là kết quả của sự nâng đỡ mạnh mẽ từ chính phủ, tôi chỉ là đáp đi nhờ xe mà thôi.”

Thẩm Hoài Tự ý bảo hắn ngồi: “Cậu cũng đừng khiêm tốn, Tập đoàn Thẩm thị và Khoa học kỹ thuật Phục nói cho cùng là một nhà, cậu gánh vác được trọng trách lớn, Khoa học kỹ thuật Phục cũng cần càng nhiều cánh tay đắc lực giống cậu, tôi vẫn luôn xem trọng cậu.”

Lời này vừa ra, tất cả mọi người ở đây đều hiểu.

Thẩm Hoài Tự đây là đang vứt cành ôliu về phía Mạnh Danh Chiếu.

back top