SAU KHI TỈNH LẠI, GIẢ THIẾU GIA BỊ ÉP CƯỚI VAI ÁC — AI NGỜ LẠI YÊU THẬT

Chap 38

Chương 38: Kiếp Trước. Ác Mộng. Cứu Rỗi

 

“Không được sao?” Thẩm Hoài Tự rũ mắt, đợi vài giây sau, sâu kín thở dài: “Vậy thôi……”

Lâm Hướng Vãn đột nhiên một phen giữ chặt hắn, rất không hài lòng với sự kiên nhẫn ngắn ngủi này: “Thôi cái gì mà thôi?! Tôi từ chối thì anh thôi sao?!”

Thẩm Hoài Tự nhướng mày, ánh mắt hơi sáng lên: “Vậy là cậu đồng ý?”

Nếu không phải nể tình việc chính mình hai lần say rượu, một lần sờ soạng người ta, một lần hôn người ta, Lâm Hướng Vãn làm sao có thể đồng ý cái yêu cầu vô lý này của hắn.

Dù sao cũng đã sờ qua hôn qua, giúp tắm một cái cũng không phải chuyện to tát gì.

Lâm Hướng Vãn ra vẻ thấy nhiều không trách, ngữ khí rất ngạo kiều: “Tắm một cái thôi mà, có thể khó khăn đến mức nào.”

Không thể hiểu được, Lâm Hướng Vãn lại một lần nữa bước vào lãnh địa riêng tư của Thẩm Hoài Tự.

Hệ thống thông minh đang xả nước vào bồn tắm, Lâm Hướng Vãn bảo Thẩm Hoài Tự ngồi xuống ghế trong phòng tắm, cúi lưng cởi nút áo sơ mi cho hắn.

Thẩm Hoài Tự nhắm mắt, mặc cho cậu đùa nghịch.

Áo sơ mi cởi ra, lộ ra cơ ngực săn chắc, Lâm Hướng Vãn cố gắng không để mình chạm vào, nhưng áo sơ mi quá mỏng, đầu ngón tay vẫn lướt qua trước ngực hắn.

Đột nhiên một chút, cái cảm giác vừa hưng phấn lại vừa bí ẩn nằm sâu trong đại não kia, dường như bị kích hoạt rồi.

Lâm Hướng Vãn cảm thấy lò sưởi trong phòng tắm mở quá cao, cơ thể đều bắt đầu nóng lên.

Cậu nhanh chóng giúp Thẩm Hoài Tự cởi áo sơ mi, sau đó xoay người đi thử nhiệt độ nước bồn tắm, giả vờ trấn tĩnh nói: “Quần…… anh tự cởi đi.”

Sau lưng truyền đến một tiếng cười khẽ, tai Lâm Hướng Vãn xoát một cái đỏ lên.

Hệ thống thông minh là điều chỉnh nhiệt độ ổn định, căn bản không cần thử nước bồn tắm.

Thẩm Hoài Tự không nói chuyện, chỉ âm thầm đi tháo dây lưng.

Cạch.

Âm thanh khóa kim loại bật ra, tiếp theo, là một tràng âm thanh lách tách thưa thớt.

Trong lòng Lâm Hướng Vãn cũng “Cạch” một tiếng, cậu nhắm mắt nuốt nước bọt, có thể tưởng tượng được, giờ phút này Thẩm Hoài Tự đã trần trụi đứng phía sau cậu.

Ánh đèn trong phòng sáng trưng, nếu cậu xoay người lại, tuyệt đối là một bữa tiệc thị giác.

Nhưng Lâm Hướng Vãn cho dù có thèm đến mấy, cũng chưa từng nghĩ sẽ có cảnh tượng như vậy, điều này hoàn toàn là hai khái niệm so với việc lén sờ soạng hắn.

Đã bị đẩy lên thớt, Lâm Hướng Vãn cắn răng một cái, lấy hết can đảm nói: “Anh anh…… tự mình vào bồn tắm đi, tôi đi tìm áo ngủ cho anh……”

Nhưng mà, chưa kịp cậu xoay người, ánh đèn trong phòng tắm bỗng nhiên tắt.

Một mảng đen kịt, chỉ có ánh sáng mỏng manh lọt qua khe cửa chiếu xuống đất, miễn cưỡng làm tầm mắt có thể phân biệt ra hình dáng người.

Lâm Hướng Vãn lén lút thở phào nhẹ nhõm, may mà, cái này mọi người đều không cần xấu hổ.

Thẩm Hoài Tự nhấc chân, bước vào bồn tắm ngồi xuống, tạo nên một mảng bọt nước.

“Trong phòng tắm có quần áo.” Giọng Thẩm Hoài Tự trầm thấp, trong bóng đêm càng thêm sâu không lường được: “Lại đây.”

Đồ dùng tắm rửa trong phòng tắm đầy đủ mọi thứ, Lâm Hướng Vãn đi qua, lấy một cái bông tắm mới, lại thoa chút sữa tắm lên, ngồi xổm bên cạnh bồn tắm một tay đỡ vai Thẩm Hoài Tự, một tay cọ lưng cho hắn.

Sữa tắm là mùi hương gỗ, thanh đạm lạnh lẽo, là mùi hương Thẩm Hoài Tự thỉnh thoảng phát ra trên người.

Lâm Hướng Vãn cố nhịn sự xao động trong lòng, lực tay xoa lưng cũng theo đó tăng lớn hơn chút.

Nhưng chút sức lực này của cậu, trong mắt Thẩm Hoài Tự, cứ như mèo con cào ngứa, cào đến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Tiếng nước trong bồn tắm lay động, tiếng thở dốc của Thẩm Hoài Tự dần dần không ổn định.

Xoa lưng xong, Lâm Hướng Vãn thở hổn hển một hơi nói: “Anh quay lại đây.”

Thẩm Hoài Tự ngoan ngoãn làm theo.

Lâm Hướng Vãn vừa mới chuẩn bị đứng dậy đổi tư thế, kết quả khởi động quá mạnh, đầu óc có chút thiếu oxy, tầm mắt vốn dĩ chỉ có thể nhìn thấy hình dáng nháy mắt đen kịt hoàn toàn, hai chân dường như không tìm thấy trọng tâm, cả người ngã chúi về phía trước.

Giây tiếp theo, bồn tắm phát ra tiếng “Đông”, bọt nước văng tung tóe.

Đầu gối trở lên của Lâm Hướng Vãn gần như toàn bộ đập vào bồn tắm, hai tay theo bản năng đi tìm điểm chống đỡ, kết quả chiều cao này chỉ có đầu của Thẩm Hoài Tự vừa tới, vì thế cậu bản năng vươn tay ôm vòng lấy cổ Thẩm Hoài Tự.

Thẩm Hoài Tự tay mắt lanh lẹ, hai tay bám chặt lấy eo Lâm Hướng Vãn, ôm người vững vàng vào lòng.


!!!

Đúng lúc này, ánh đèn vàng ấm trong phòng tắm sáng lên.

Hai người gần như trán chạm trán, trong khoảnh khắc tầm mắt phục hồi, đột nhiên không kịp phòng ngừa chạm vào nhau.

“Tôi…… tôi không cẩn thận, không đứng vững……”

Lâm Hướng Vãn cố gắng giải thích, nhưng lại phát hiện chính mình căn bản không cách nào tổ chức ngôn ngữ, nhìn thế nào cũng giống diễn xuất dụ dỗ cũ kỹ trong phim truyền hình lố bịch.

Vốn tưởng rằng Thẩm Hoài Tự sẽ mở miệng chê cười cậu, vô dụng cũng sẽ trêu chọc hai câu, có phải lại muốn chiếm tiện nghi của tôi hay không đại loại như thế.

Lâm Hướng Vãn xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, chống đỡ muốn đứng lên, kết quả Thẩm Hoài Tự bỗng nhiên dùng sức, trực tiếp kéo cậu vào bồn tắm.

Nước trong bồn tắm gần như một nửa bị ép tràn ra ngoài, rào rào chảy đầy đất.

Lâm Hướng Vãn hoàn toàn mất trọng tâm, kinh hoảng thất thố thét lên: “Anh làm gì?!”

“Dù sao cũng ướt rồi.” Ánh mắt Thẩm Hoài Tự rất trầm, tiếng thở dốc cũng rất nặng: “Không bằng cùng nhau tắm sạch.”

Lâm Hướng Vãn hổ khu chấn động: “……” Thẩm Hoài Tự bị uống rượu ngu đi rồi!!!

Không đợi cậu từ chối, Thẩm Hoài Tự đã giơ tay cởi áo trên của cậu xuống, sau đó là quần……

Lâm Hướng Vãn thề, đời này cậu cũng chưa từng phát điên như vậy, nhưng đôi tay kia như bị phong ấn, giống như vật trang trí vòng ở cổ Thẩm Hoài Tự.

Hệ thống thông minh còn đang cấp nước vào bồn tắm, hai người đã thẳng thắn thành khẩn đối đãi.

Lâm Hướng Vãn phản ứng lại tình huống hiện tại là gì sau, đột nhiên ngước mắt, kết quả đập vào mắt là cảm xúc ẩn nhẫn đến cực điểm trong đáy mắt đối phương.

Như muốn nuốt chửng linh hồn, nhìn chằm chằm đến cả người Lâm Hướng Vãn run lên.

Giây tiếp theo, bàn tay to rộng đặt lên gáy Lâm Hướng Vãn, cậu cảm thấy sau gáy hơi lạnh, còn có chút cảm giác kỳ quái.

Bỗng nhiên ý thức được, Thẩm Hoài Tự dùng là tay phải, hơn nữa hắn vừa rồi hẳn là đã cởi bao tay, cho nên cái xúc cảm kỳ quái kia là ngón tay máy móc của hắn.

“Tay anh……”

Lâm Hướng Vãn vừa muốn quay đầu lại, lại bị lòng bàn tay Thẩm Hoài Tự bẻ trở về, không hề báo trước, một bóng ma phủ xuống trước mắt, nghịch lại ánh sáng duy nhất kia.

Cánh môi nóng bỏng dán lên.

Lâm Hướng Vãn theo bản năng muốn né tránh, nhưng bồn tắm vốn dĩ chỉ có thể chứa một người giờ phút này bị hai người chiếm đầy, lưng cậu kề sát vách tường bồn tắm, căn bản không có chỗ trốn.

Thẩm Hoài Tự nghiêng người đè ép tới, giống như nụ hôn tràn đầy xâm lược tính kia, trong khoảng cách Lâm Hướng Vãn hơi há miệng, đầu lưỡi cạy mở môi răng tùy ý cướp lấy.

Tiếng nước vang vọng khắp nơi, hệ thống cảm ứng thông minh đã ở mức lớn nhất, lại vẫn không thể rót đầy cái ao mùa xuân nhỏ hẹp này.

Lâm Hướng Vãn vốn là tư thế nửa quỳ, giờ phút này càng thêm giãy giụa loạn xạ, cho đến khi nụ hôn Thẩm Hoài Tự trở nên ôn nhu, rời khỏi môi lưỡi một chút, Lâm Hướng Vãn mới dần dần từ bỏ chống cự.

……

Một giờ sau, mặt đất trong phòng tắm sớm đã một mảnh hỗn độn, Lâm Hướng Vãn bị Thẩm Hoài Tự ôm đi tắm dưới vòi sen.

Nước ấm áp, nhiệt độ cơ thể hai người nóng bỏng rực lửa, cửa kính phòng tắm rất nhanh bốc lên một tầng sương mù.

Thẩm Hoài Tự ôm cậu cẩn thận cọ rửa, Lâm Hướng Vãn nằm trong lòng hắn, mí mắt đều không mở ra nổi.

Giống như người say là cậu, chăm sóc con ma men tắm rửa đổi thành Thẩm Hoài Tự.

Hai người tắm rửa sạch sẽ xong, Thẩm Hoài Tự mặc áo ngủ dự phòng cho cậu, lại ôm người ra khỏi phòng tắm, hai người cùng nhau nằm trên giường phòng ngủ chính, ôm nhau ngủ.

12 năm nay, mỗi năm tối nay Thẩm Hoài Tự đều sẽ mất ngủ.

Mà đêm nay, hắn lại ngủ một giấc đặc biệt sâu.

Sâu đến mức những chuyện cũ đã qua, giống như cuộn phim được ghi lại bởi cơ chế khắc ghi, từng lần từng lần diễn ra trong mộng.

12 năm trước hôm nay, chút ánh sáng cuối cùng trong sinh mệnh Thẩm Hoài Tự hoàn toàn tắt lịm.

Khi Thẩm Hoài Tự mười tuổi, hắn được đón về Thẩm gia, nhưng căn bản không được Thẩm Bang Quốc ưa chuộng.

Cái gọi là hào môn thế gia, người già có con nhận tổ quy tông, bất quá là chiêu trò tin tức truyền thông tuyên truyền rầm rộ, mục đích là để ổn định giá cổ phiếu tập đoàn Thẩm thị, cùng với danh tiếng anh hùng một đời của Thẩm Bang Quốc.

Thẩm gia quy kết tất cả những chuyện này cho mẹ hắn, là bà dùng thủ đoạn ti tiện mới mang thai Thẩm Hoài Tự, cũng là bà trăm phương ngàn kế mười năm, mới vào lúc Thẩm gia xuất hiện biến động, công bố đứa con ẩn giấu mười năm cho thiên hạ.

Uy danh một đời của Thẩm Bang Quốc, cuối cùng thua trong tay một người phụ nữ trà trộn chốn phong lưu, trở thành trò cười của hào môn thế gia.

Cuối cùng, Thẩm Hoài Tự dựa vào ba bản báo cáo xét nghiệm ADN mới về Thẩm gia, Thẩm gia trên dưới, tuy bề ngoài khách khí với hắn, nhưng thực tế không coi hắn ra gì, ngay cả dì giúp việc phụ trách quét dọn cũng cậy thế bắt nạt người.

Duy chỉ có một người ngoại lệ.

Đó chính là chị dâu hắn Ngô Thiến Nhiên, cũng là mẹ của Thẩm Đình Ý, bà chỉ lớn hơn Ngọc Tương Nhi một tuổi.

Ngô Thiến Nhiên vô tình đụng phải, dì giúp việc chỉ vào phòng Thẩm Hoài Tự dạo một vòng, ngay cả rác rưởi cũng chưa dọn, liền đi ra ngoài.

Ngô Thiến Nhiên đứng ở cửa, chặn dì giúp việc lại vừa lúc, nhíu mày hỏi: “Vì sao không dọn dẹp phòng Tứ thiếu gia?”

Dì giúp việc làm ở Thẩm gia mười mấy năm, cười cợt tìm một cái cớ: “Phu nhân, tôi thấy trong phòng rất sạch sẽ……”

“Cô thấy sạch sẽ thì không cần khử trùng cọ rửa sao?” Ngô Thiến Nhiên chẳng hề nể nang, nghiêm túc nói: “Cô làm việc là làm như vậy sao?”

Thấy phu nhân tức giận, dì giúp việc sợ đến mức nhanh chóng cúi người xin lỗi: “Xin lỗi Đại phu nhân, tôi lập tức đi dọn dẹp……”

Lúc này, Thẩm Hoài Tự lén lút nhìn ra ngoài qua khe cửa, tầm mắt vừa vặn đối diện với Ngô Thiến Nhiên.

Ngô Thiến Nhiên càng kinh ngạc, tức khắc phẫn nộ nói: “Tứ thiếu gia đang ở trong phòng, cô vào cửa còn không gõ, sao vậy, thiếu gia Thẩm gia hiện giờ trong mắt hạ nhân các người, là không đáng tôn kính đến vậy sao?”

“Hay là nói, cô cảm thấy thời gian ở Thẩm gia lâu hơn hắn, là có thể lơ là thân phận của hắn? Nếu như vậy, Thẩm gia cũng không cần thiết giữ loại người như cô!”

Tính tình Ngô Thiến Nhiên ôn hòa, ngày thường đối với quản gia người hầu trong nhà đều khách khí tôn trọng, nhưng không ngờ, loại chuyện coi thường người khác này lại xuất hiện ở Thẩm gia.

Dì giúp việc tức khắc luống cuống, nhanh chóng quỳ xuống cầu xin, hy vọng Đại phu nhân đừng đuổi nàng đi.

Nhưng mà, Ngô Thiến Nhiên đã quyết tâm, bà biết hoàn cảnh Thẩm Hoài Tự ở Thẩm gia, nếu lần này dung túng dì giúp việc, thì tương lai hắn ở Thẩm gia càng không có chỗ dừng chân.

Thẩm Hoài Tự lặng lẽ đóng cửa phòng lại.

Từ đó, hạ nhân Thẩm gia cũng không dám chậm trễ Tứ thiếu gia nữa.

Tình cảm cảm kích của Thẩm Hoài Tự đối với Ngô Thiến Nhiên cũng bắt đầu từ ngày đó.

Hai người đều là người tính tình trầm ổn, Ngô Thiến Nhiên thỉnh thoảng sẽ hỏi hắn chuyện bài vở, Thẩm Hoài Tự cũng sẽ giống như trước đây đối với Ngọc Tương Nhi, từng chút một báo cáo.

Thẩm Hoài Tự tuy rằng là chú út của Thẩm Đình Ý, nhưng Ngô Thiến Nhiên lại đối đãi hắn như nửa người con trai.

Cho đến năm Thẩm Hoài Tự 18 tuổi, vì một trận ngoài ý muốn, người dựa dẫm duy nhất của Thẩm Hoài Tự ở Thẩm gia cũng không còn.

Năm đó, trường học tổ chức nghi thức trưởng thành (Coming-of-Age), yêu cầu phụ huynh cùng đi, Thẩm Hoài Tự không tính toán tham gia phần này, đối với hắn mà nói, nghi thức trưởng thành của hắn đã hoàn thành vào năm hắn mười tuổi, bằng một phương thức gần như tàn khốc.

Nhưng Ngô Thiến Nhiên vẫn biết tin trước, bà cười dò hỏi ý kiến Thẩm Hoài Tự: “Con thật sự không muốn tham gia sao? Ta có thời gian, có thể cùng con tham dự, đây là thời khắc quan trọng trong nhân sinh của con, ta cảm thấy vẫn rất có ý nghĩa.”

Thẩm Hoài Tự rũ mắt, lúc này hắn đã cao hơn 1 mét 8, vô luận là diện mạo hay khí chất, đều rất xuất sắc.

Nhưng hắn đứng trước mặt Ngô Thiến Nhiên, vẫn như cũ giống như đứa trẻ được mẹ cưng chiều, ngoan ngoãn suy nghĩ vấn đề này.

“Không sao, ý tưởng của chính con quan trọng nhất.” Ngô Thiến Nhiên vỗ vai hắn, sợ gây áp lực cho hắn, “Con làm bất cứ quyết định gì, ta đều ủng hộ.”

Cổ họng Thẩm Hoài Tự khẽ nhúc nhích, suy nghĩ rất lâu mới nói: “Đại tẩu, người đi cùng tôi tham gia đi.”

Ngô Thiến Nhiên kích động vạn phần, vì thế cố ý đặt may lễ phục cho hai người, còn chuẩn bị cho mình một cái khăn lụa màu xanh đậm.

Đương nhiên, cũng có lén chuẩn bị quà trưởng thành cho Thẩm Hoài Tự.

Ai ngờ ngày hoạt động, chồng Thẩm Dận Tắc cũng hứng chí nói, hắn cũng có thể đi xem, coi như làm quen trước quy trình cho nghi thức trưởng thành của Thẩm Đình Ý.

Thái độ Thẩm Dận Tắc đối với Thẩm Hoài Tự cũng bình thường, không giống Thẩm lão gia tử nghiêm khắc chỉ trích, cũng không có sự quan tâm lo lắng của Ngô Thiến Nhiên, hắn luôn biểu hiện nhàn nhạt.

Sáng ngày đi đến trường, Thẩm Hoài Tự thật ra trong lòng rất kích động, đây đại khái là ngày vui vẻ nhất sau khi về Thẩm gia.

Bởi vì hắn muốn làm đại diện sinh viên ưu tú phát biểu, tài xế đưa hắn đi trước đến trường, xe của Ngô Thiến Nhiên và Thẩm Dận Tắc xuất phát theo sau.

Nhưng mà, tất cả đều đột nhiên chấm dứt vào sáng ngày hôm đó.

Xe của Thẩm Dận Tắc trên đường sắp đến cổng trường, bị một chiếc xe tải chạy tốc độ cao đâm phải.

Thẩm Dận Tắc tử vong tại chỗ, Ngô Thiến Nhiên được đưa đi cấp cứu, nhưng bất hạnh qua đời vào rạng sáng ngày hôm sau.

Thẩm Hoài Tự mặc bộ lễ phục do Ngô Thiến Nhiên tự mình chọn lựa, đứng ở hành lang phòng cấp cứu, tự mình tiếp nhận lời tuyên án của bác sĩ.

Người tốt duy nhất trên đời này với hắn, vào ngày đi dự nghi thức trưởng thành tuổi 18 của hắn, đã chết.

Chỉ để lại cho hắn một cái khăn lụa màu xanh đậm nhuốm máu.

Từ đó, ác mộng 12 năm không ngừng.

12 năm sau hôm nay, chính là Lâm Hướng Vãn đã kéo hắn ra khỏi vực sâu.

back top