TÔI ĐƯỢC THUÊ VỚI GIÁ HAI TRIỆU ĐỂ CHỮA BỆNH DẠ DÀY CHO CẬU CHỦ

Chương 20

 

Một ngày, tôi mang về nhà một chú chó nhỏ từ trung tâm cứu hộ động vật hoang dã, toàn thân trắng muốt, lông xù.

Chiều tối Thẩm Duyên Văn đẩy cửa vào, cậu nhóc ngay lập tức chạy đến đón.

Thẩm Duyên Văn cúi người bế cậu nhóc lên: “Chó con ở đâu ra vậy?”

“Có giống Đần Đần không?”

Anh ấy sững người vài giây, cúi đầu nhìn chú chó, rồi lại nhìn tôi, đưa tay ôm tôi vào lòng hôn một cái: “Giống.”

Để tưởng nhớ Đần Đần, chúng tôi đặt tên cho nó là “Qua Qua”.

Kết quả ba tháng sau, Qua Qua càng ngày càng lớn, tôi mới phát hiện mình đã bị lừa, Đần Đần là chó Phốc sóc nhỏ, Qua Qua là Samoyed.

Hơn nữa nhìn biểu cảm của Thẩm Duyên Văn và quản gia, hình như chỉ có tôi nghĩ hai giống chó này là một.

Nhưng tôi vẫn yêu nó.

Ngoài cửa sổ ánh xuân rực rỡ, chúng tôi quây quần bên bàn ăn, Qua Qua ở một bên cầu nguyện có thể có một miếng sườn lớn rơi xuống từ bàn ăn.

Quản gia bên cạnh lặng lẽ lau khóe mắt ướt, cảm khái: “Cậu chủ đã lâu rồi không cười như vậy.”

 

back top