12
Cậu ấy không trả lời ngay.
Đây là trạng thái bình thường của cậu ấy gần đây, tôi đã quen rồi.
Không biết đã đợi bao lâu, cậu ấy bước đến gần một bước, nhẹ nhàng vòng tay qua eo tôi.
Khàn giọng nói: “Cần.”
“Có được không? A Dụ.”
Tôi mím môi: “Tùy cậu.”
Bàn tay trên eo không nặng không nhẹ xoa xoa vài cái, rồi buông ra: “Đi tắm đi.”
Tôi luôn cảm thấy cuộc đối thoại này có chút kỳ lạ, nhưng không có tâm trí để tìm hiểu sâu.
Tắm xong một cách máy móc, đi ra, trong phòng không có ai.
Tôi im lặng đợi một lúc, ma xui quỷ khiến đi đến cửa phòng cậu ấy, thò đầu vào nhìn.
Căn phòng sạch sẽ, không có gì dư thừa.
Trừ mấy món đồ nhỏ tôi tặng cậu ấy có chút bắt mắt.
Lúc này, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào.
Cậu ấy vẫn đang tắm.
Tôi lập tức lùi về phòng mình, quay lưng khóa cửa lại.