TỎ TÌNH BẠN THÂN BỊ TỪ CHỐI, TÔI CHUYỂN ĐẾN KÝ TÚC XA TRƯỜNG

Chap 11

 

11

Ngày hôm đó, chúng tôi lâu lắm rồi mới cùng nhau ăn sáng, cùng nhau đến lớp.

Bất kể làm gì, luôn có một ánh mắt như có như không dán chặt vào người tôi.

Tôi luôn giả vờ như không phát hiện ra.

Đổi lại, lại là ánh mắt càng ngày càng trắng trợn của cậu ấy.

Tan học tôi đến thư viện, cậu ấy đi theo.

Tôi đến căng tin, cậu ấy cũng đi theo.

Cho đến buổi tối quay về nhà trọ, tôi tăng tốc bước chân, muốn trốn về phòng khóa cửa sớm, cậu ấy lại theo sát không sót một bước.

Tôi và cậu ấy im lặng đối mặt một lúc, tôi là người đầu tiên quay đi.

“Tối nay, còn cần không?”

 

back top