Chương 52: Thả Dài Dây Câu Cá Lớn
Nhiệt độ phòng trong thư phòng đang hoạt động ổn định, nhưng làm sao cũng không thể bình ổn được hơi thở nóng bỏng của Lâm Hướng Vãn.
Hệ thống trí năng thật là một thứ tốt, ngay cả ánh đèn cũng trở nên mờ ảo, đầy vẻ ái muội trong một bầu không khí dính nhớp.
Lâm Hướng Vãn không nhớ rõ nụ hôn này kéo dài bao lâu, trong khoảng thời gian này cậu kỳ thật cũng rất mệt, cho nên đến cuối cùng, cậu trực tiếp nằm trong lòng ngực Thẩm Hoài Tự ngủ rồi.
Sáng hôm sau tỉnh lại, tự nhiên là ở trên giường Thẩm Hoài Tự.
Lâm Hướng Vãn chậm rãi mở mắt ra, quay đầu liền thấy được khuôn mặt nghiêng anh tuấn cùng hầu kết gợi cảm của Thẩm Hoài Tự.
Lại hơi chút vén chăn lên nhìn, áo ngủ chỉnh tề bao bọc chính mình, không có cài sai nút, cũng không có quần áo không chỉnh tề.
Một bàn tay Thẩm Hoài Tự vẫn luôn đặt ở trên eo cậu, cánh tay cơ bắp kề sát cậu, ép tới cậu căn bản vô pháp nhúc nhích.
Trong ấn tượng, Thẩm Hoài Tự giống như vĩnh viễn dậy sớm hơn cậu, hôm nay cư nhiên ngủ đến trầm như vậy, xem ra thật là mệt mỏi.
Nghĩ để Thẩm Hoài Tự ngủ thêm một lát, Lâm Hướng Vãn không nhúc nhích, chỉ là quay đầu thưởng thức khuôn mặt hơi hiện nghiêm túc lãnh đạm ngay cả trong lúc ngủ mơ của Thẩm Hoài Tự.
Cái này làm cho Lâm Hướng Vãn nhớ tới ước pháp tam chương khi mới kết hôn.
Không chuẩn bước vào lãnh địa của hắn nửa bước, bao gồm thư phòng cùng phòng ngủ.
Hiện giờ, hắn hiện tại không chỉ bá chiếm một nửa thư phòng, còn trực tiếp ngủ đến trên giường Thẩm Hoài Tự.
Bất luận thời điểm nào cũng duy trì khoảng cách xã giao trên hai mét.
Trước mắt hai người cơ hồ là thân thể dán thân thể, thậm chí đã từng phá vỡ giới hạn khoảng cách không.
Lâm Hướng Vãn cười khẽ một tiếng, quy tắc chính mình định chính mình tự mình đánh vỡ, không biết mặt Thẩm Hoài Tự có đau hay không.
Đại khái là nghe được tiếng cười của Lâm Hướng Vãn, Thẩm Hoài Tự nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, nâng lên mí mắt nhìn thoáng qua cậu, giọng nói còn mang theo khí khô khốc mới vừa tỉnh ngủ: “Tỉnh?”
Lâm Hướng Vãn “Ừm” một tiếng, giây tiếp theo đã bị Thẩm Hoài Tự vớt tiến trong lòng ngực nghiêng người dán, cái mũi đụng phải hầu kết Thẩm Hoài Tự.
Lâm Hướng Vãn “Ô” một tiếng, giơ tay xoa xoa cái mũi.
Thẩm Hoài Tự cúi đầu, lấy cái mũi cọ khai tay Lâm Hướng Vãn, lại cọ chóp mũi cậu.
Lâm Hướng Vãn bị cọ có chút tâm viên ý mã (lòng như vượn ý như ngựa, ý chỉ lòng không yên), gương mặt cùng bên tai bắt đầu nóng lên.
Không phải, sáng sớm như vậy không tốt lắm đâu?
Thẩm Hoài Tự không hổ là cáo già, tra tấn người thật là quá có một bộ.
Lâm Hướng Vãn không muốn buổi sáng tỉnh lại liền phải đối mặt cục diện kéo cờ (cờ hiệu, ý chỉ một số phản ứng cơ thể) xấu hổ, rốt cuộc cậu biết chính mình dễ bị trêu chọc thế nào, vì thế ở trước khi Thẩm Hoài Tự có bước tiếp theo động tác, trước một bước duỗi tay bẻ ra tay Thẩm Hoài Tự đang đặt ở trên eo cậu.
“Tôi muốn đi WC!” Lâm Hướng Vãn cự tuyệt.
“Ừm……” Thẩm Hoài Tự mang theo giọng mũi phát ra thật dài muộn thanh, sau đó mới lưu luyến không rời thả Lâm Hướng Vãn xuống giường.
Lâm Hướng Vãn giải quyết xong, từ toilet ra tới, Thẩm Hoài Tự đã từ trên giường đứng dậy.
Hắn không có mặc áo trên, nửa người dưới mặc quần ngủ tơ tằm, nhân ngư tuyến (đường chữ V ở eo) như ẩn như hiện ở vị trí lưng quần.
Thẩm Hoài Tự đang xem di động, đột nhiên không kịp phòng ngừa ngước mắt cùng Lâm Hướng Vãn đối diện.
Lâm Hướng Vãn vội vàng thu hồi ánh mắt, chỉ chỉ bên ngoài: “Tôi đi phòng tắm của mình đánh răng.”
Nói xong, căn bản không đợi Thẩm Hoài Tự trả lời, kéo ra cửa bỏ chạy.
Thẩm Hoài Tự nhìn bóng dáng chạy trối chết của Lâm Hướng Vãn, cười trầm thấp.
Mỗi khi hai người cùng xuất hiện ở trên bàn bữa sáng trong nhà, 0129 đều là phá lệ hưng phấn, hôm nay đặc biệt.
Bởi vì Tiểu Vãn cư nhiên cùng Thẩm Hoài Tự đồng thời dùng cơm, trước kia đều là Thẩm Hoài Tự trước dùng cơm, sau đó ở trên bàn cơm xem báo chí tin tức, yên lặng chờ Lâm Hướng Vãn rời giường, chờ cậu tới nhà ăn sau, chính mình mới khởi thân đi làm.
Trường hợp giống hôm nay là thật không nhiều lắm thấy, 0129 thầm nghĩ, chẳng lẽ tối hôm qua hai người lại giống lần trước?
Nhưng là lần trước, Tiểu Vãn giống như sinh thật lớn khí, mấy ngày đều không có để ý Thẩm tiên sinh.
Xem ra, tối hôm qua so lần trước có tiến bộ.
0129 càng nghĩ càng hưng phấn, giống như không có gì so quan hệ hai vị chủ nhân có tiến bộ càng thêm tầng sâu làm nó vui vẻ.
Lâm Hướng Vãn ăn say mê, di động bỗng nhiên vang lên một chút.
Là Giản Thư Diệc gửi tới tin tức: 【 Tiểu Vãn, cậu rảnh không? Tớ muốn gặp cậu một mặt. 】
Lâm Hướng Vãn đầy mặt kinh ngạc, Giản Thư Diệc rốt cuộc tự do sao?
Hai người gần như hơn hai tháng không thấy, lần trước WeChat trò chuyện vài câu sau, Giản Thư Diệc lại không có tin tức.
Lâm Hướng Vãn vội vàng hồi âm qua.
Lâm Hướng Vãn: 【 Được, khi nào cậu tiện, tớ đi tìm cậu? 】
Giản Thư Diệc: 【 10 giờ ở phòng làm việc của tớ được không? 】
Lâm Hướng Vãn: 【 Được. 】
Lâm Hướng Vãn vừa mới buông di động, Thẩm Hoài Tự vừa vặn đem sữa bò đưa cho cậu.
Lâm Hướng Vãn “tuân thủ ước định” cùng hắn báo cáo: “Thẩm thúc thúc, tôi lát nữa muốn đi gặp một người bạn, liền không trở lại ăn cơm trưa.”
Thẩm Hoài Tự nhấp một ngụm cà phê, ngước mắt xem cậu: “Bạn gì? Tiền Minh?”
Lâm Hướng Vãn cứng lại, tuy rằng trước kia Thẩm Hoài Tự yêu cầu cậu báo cáo hành trình, nhưng cũng không hỏi đến chi tiết, cũng không can thiệp tự do của cậu.
Hôm nay sao bỗng nhiên quan tâm như vậy?
Bất quá Lâm Hướng Vãn nhớ rõ phía trước cùng Thẩm Hoài Tự nhắc tới Giản Thư Diệc, tuy rằng hắn còn không biết tâm tư dơ bẩn của Thẩm Đình Ý đối với Giản Thư Diệc, nhưng Thẩm Hoài Tự dù sao cũng là trưởng bối, hơn nữa ở nhà cũ ăn cơm lần đó, Thẩm Đình Ý hẳn là rất sợ Thẩm Hoài Tự.
Nói không chừng Thẩm Hoài Tự biết sau, có thể hỗ trợ ngăn cản Thẩm Đình Ý.
Mấy phen suy tư sau, Lâm Hướng Vãn thẳng thắn nói: “Không phải Tiền Minh, trước kia tôi cùng anh đã nói, Giản Thư Diệc, khoảng thời gian trước mới vừa về nước.”
Còn lo lắng hắn không nhớ rõ, Lâm Hướng Vãn lại bổ sung nói: “Lần tôi dị ứng lông mèo kia, chính là ở nhà ăn bên cạnh phòng làm việc của cậu ấy, nhớ rõ không?”
Thẩm Hoài Tự đương nhiên nhớ rõ.
Sự kiện lần đó qua đi, hắn còn làm Thư ký Dương tra xét tư liệu tin tức của Lâm Hướng Vãn càng kỹ càng tỉ mỉ, trừ một ít yêu thích cùng thói quen cùng với điều kiện dị ứng biến hóa, mặt khác cũng không phát hiện dị thường.
Lúc ấy hắn còn hỏi qua Đàm Chiêu, dị ứng nguyên của một người hay không sẽ biến hóa, Đàm Chiêu nói hoàn toàn có khả năng.
Bất quá dù vậy, Thẩm Hoài Tự cũng không có đánh mất sự hoài nghi của hắn đối với việc này, hoàn cảnh sinh hoạt sẽ ảnh hưởng tố chất thân thể, kia rốt cuộc tình huống như thế nào sẽ ảnh hưởng tính tình cùng khí chất của một người.
Có lẽ, hắn có thể từ người bên cạnh Lâm Hướng Vãn đi tìm hiểu.
Thẩm Hoài Tự nhẹ áp xuống đuôi mắt, ngữ khí lạnh lùng: “Ừm.”
Lâm Hướng Vãn: “……”
Ừm? Là nhớ rõ hay là không nhớ rõ a?!
“Vậy anh có biết hay không Thẩm Đình Ý đang theo đuổi cậu ấy?!” Thanh âm Lâm Hướng Vãn có chút kích động, “Hắn hiện tại cùng Lâm Trăn vẫn là quan hệ hôn nhân hợp pháp, sao lại có thể như vậy không biết xấu hổ!”
Cảm xúc Lâm Hướng Vãn quá mức kịch liệt làm Thẩm Hoài Tự hơi hơi nhíu mày: “Em sinh khí như vậy, không biết còn tưởng rằng em đang mắng tôi.”
Lâm Hướng Vãn không cùng hắn nói nhiều: “Hắn không phải cháu trai anh? Anh làm trưởng bối không nên quản quản hắn?”
Thẩm Hoài Tự nói: “Tôi liền hợp pháp đều quản không được, làm sao quản người khác?”
Lâm Hướng Vãn: “……”
Cảm giác bị ám chỉ là chuyện gì xảy ra?!
Lâm Hướng Vãn hai tay khoanh ở trước ngực, trên mặt treo tức giận: “Dù sao tôi mặc kệ, nếu ai dám động tâm tư Giản Thư Diệc, tôi khẳng định sẽ không bỏ qua hắn, đến lúc đó anh đừng ngăn tôi.”
Thẩm Hoài Tự cảm thấy cà phê hôm nay so với thường ngày đều phải khổ một ít, giữa mày càng nhíu chặt: “Em quan tâm cậu ấy như vậy?”
“Đương nhiên a!” Lâm Hướng Vãn nói, “Lúc trước tôi không có tiền phó tiền vi phạm hợp đồng thời điểm, là cậu ấy cho tôi cơ hội hợp đồng, tôi kiếm được bốn vạn khối, kia chính là xô vàng đầu tiên trong đời tôi.”
Nói xong, còn ý vị thâm trường nhìn Thẩm Hoài Tự một cái.
Ý tứ thực minh xác, cho dù anh sau này cho tôi thẻ đen tôn quý, kia cũng là thêu hoa trên gấm, mà Giản Thư Diệc đối hắn, kia kêu gửi than ngày tuyết.
Hoàn toàn không giống nhau tính chất được không.
Thẩm Hoài Vãn căn bản không có cách nào phản bác, cuối cùng chỉ phải nhẫn nại tính tình hỏi: “Ở nơi nào? Kết thúc tôi đi đón em.”
Lâm Hướng Vãn: “Ở bên kia phòng làm việc của cậu ấy, anh không cần tới đón tôi, tôi tự mình lái xe đi là được rồi.”
Thẩm Hoài Tự không nói nữa, chỉ là ẩn nhẫn đem ly cà phê chua xót kia uống xong.
Bữa sáng qua đi, Lâm Hướng Vãn lần đầu tiên so Thẩm Hoài Tự còn sốt ruột ra cửa.
Trước khi đi, Thẩm Hoài Tự dặn dò cậu: “Lái xe chú ý an toàn.”
Lâm Hướng Vãn rời đi sau, Thẩm Hoài Tự đi phòng quần áo thay đổi bộ tây trang chính thức điệu thấp, trên kệ vật phẩm trang sức bếp đảo, vị trí thấy được nhất đặt một đôi ngọc bích khuy áo.
Ánh mắt Thẩm Hoài Tự dừng ở mặt trên, đem nó cầm lấy tới mang lên.
Tiếp theo, hắn gọi thông điện thoại Thư ký Dương: “Hôm nay không đi công ty, hẹn Giản phó thị trưởng.”
Thư ký Dương dừng một chút: “Giản phó thị trưởng không phải vẫn luôn tránh mà không gặp sao?”
Thẩm Hoài Tự sửa sửa khuy áo, đáy mắt lộ ra mười phần ngẫm lại: “Hắn sẽ gặp.”
Con đường làm quan, con trai, cái nào hắn đều sẽ gặp.
Hội sở tư nhân cao cấp của Đàm Chiêu.
Ghế lô lầu 3, Thẩm Hoài Tự đang dựa ngồi ở trên sô pha, trong tay cầm mấy phần tư liệu cá nhân.
Từ khi Thư ký Dương ngoài ý muốn phát hiện Giản Thư Diệc là con một của Giản Nghiệp Khải, Thẩm Hoài Tự liền phái người nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của nhà họ Giản.
Lần này tra, quả nhiên tra ra chút đồ vật.
Một năm trước, ủy viên ban chấp hành Đảng ủy hàng không Giang Đô thị, Giản Nghiệp Khải mơ hồ cảm thấy được ý tứ trên cấp, vốn dĩ hắn là có cơ hội hướng tỉnh ủy đi, kết quả vì hai người làm chính trị lý niệm bất đồng, cùng với mấy cái hạng mục đầu tư thị chính ra sự cố an toàn, dẫn tới Giản Nghiệp Khải bỏ lỡ thời cơ thăng chức tốt nhất.
Giản Nghiệp Khải muốn vãn hồi cục diện, chỉ có thể ở chiến tích thượng có đột phá lớn hơn, cho nên lúc trước là nhân tài mới xuất hiện trong ngành công nghiệp khoa học kỹ thuật trí năng đứng đầu nhất, Khoa học kỹ thuật Phục bị thị trưởng Giản nhìn trúng.
Mà Khoa học kỹ thuật Phục muốn ở trong nước đứng vững gót chân, cũng cần phải ỷ lại sự nâng đỡ mạnh mẽ của chính phủ, vì thế hai bên thực mau đạt thành ý đồ hợp tác chiến lược bước đầu.
Lúc trước Thẩm Hoài Tự về nước cao điệu, Giản Nghiệp Khải đích thân tiếp máy bay, cũng thả ra tín hiệu được ăn cả ngã về không của hắn.
Sau khi về nước, một loạt động tác của Thẩm Hoài Tự ở Tập đoàn Thẩm thị sấm rền gió cuốn, thẳng đảo yếu hại, không chỉ quét sạch gió xấu bên trong tập đoàn, càng đem lam đồ trung và dài hạn mười năm tương lai các bản khối của Khoa học kỹ thuật Phục toàn diện phô bày.
Điều này đối với chính phủ mà nói, là tuyệt đối tin tức lợi tốt.
Nhưng vấn đề liền ra ở sự kiện nguy cơ tổng bộ Khoa học kỹ thuật Phục ở Mỹ.
Ảnh hưởng của sự kiện quốc tế, tuy rằng đối với nghiệp vụ bản khối trong nước đánh sâu vào không lớn, nhưng toàn bộ giá cổ phiếu Khoa học kỹ thuật Phục hạ xuống, chính phủ liền sẽ càng thêm cẩn thận.
Cho nên vốn hẳn là dựa theo kế hoạch tiến hành mấy cái hạng mục, kẹt ở khâu đánh giá của chính phủ.
Thái độ Giản Nghiệp Khải tránh mà không gặp chuyển biến, càng là làm Thẩm Hoài Tự nổi lên lòng nghi ngờ.
Trong đó, nhất định có một đôi độc thủ âm thầm thúc đẩy thế cục.
Thẩm Hoài Tự xác thật tra được một ít manh mối cùng Thẩm Đình Ý có quan hệ, đến nỗi hắn ôm mục đích gì “theo đuổi” con một của phó thị trưởng Giản, tự nhiên cũng là rõ ràng.
Nhưng hắn không nghĩ tới Lâm Hướng Vãn lại liên lụy tiến vào.
Cố tình tiểu bằng hữu còn như vậy giảng nghĩa khí, nếu không cho cậu đi gặp, phỏng chừng lại muốn cáu kỉnh.
Thẩm Hoài Tự đành phải từ cậu đi.
Bỗng nhiên, một trận tiếng mở cửa đem suy nghĩ Thẩm Hoài Tự kéo về.
Nhân viên tạp vụ đẩy cửa ra, phía sau đứng chính là Giản phó thị trưởng nhiều ngày không thấy.
Sắc mặt lãnh đạm của Thẩm Hoài Tự khi đứng dậy nghênh đón treo lên một tầng ý cười thoải mái thanh tân: “Giản thị trưởng, hôm nay đường đột, ngài thứ lỗi.”
Giản Nghiệp Khải duỗi tay hồi nắm: “Thẩm tổng nói chi vậy, trước vài lần nghe thư ký nói Thẩm tổng tới chơi, vừa vặn đuổi ở lúc tôi ra ngoài công vụ, tôi còn nói hôm nào mời Thẩm tổng ăn một bữa cơm, không nghĩ tới tôi liền nghĩ đến một khối.”
Hai ba câu hàn huyên, đem mâu thuẫn vi diệu phía trước hóa giải, chức trường quan trường đều giống nhau, không có vĩnh viễn kẻ địch cùng bằng hữu, chỉ có hợp tác dưới sự cân nhắc lợi ích.
Hai người liền tòa sau, Thẩm Hoài Tự ý bảo Thư ký Dương, cô triều hai vị khom người sau liền ra cửa canh giữ ở ngoài cửa ghế lô.
Hội sở tư nhân của Đàm Chiêu tính bí ẩn cực hảo, lần này gặp mặt là tuyệt đối bảo mật.
Nếu lựa chọn gặp mặt, mọi người tự nhiên thẳng thắn thành khẩn bố công.
Thẩm Hoài Tự thế Giản thị trưởng châm trà, mặt mày đạm nhiên thành khẩn: “Giản thị trưởng, hạng mục hợp tác khu khai phá, chính phủ có chỉ thị gì mới, cũng thỉnh ngài chỉ điểm, khoảng thời gian trước sự việc của công ty, cũng xác thật cho ngài mang đến phiền toái, hy vọng ngài thứ lỗi.”
Giản thị trưởng kiều chân, tay trái tùy ý đặt ở bên sô pha, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm điểm, cười như không cười nói: “Chuyện này, tổ đánh giá xác thật cùng tôi nói, nhưng cậu cũng biết, phân khu hành chính chức năng của ban chấp hành Đảng ủy phức tạp liên lụy mặt rộng, có một số việc không giống mặt ngoài đơn giản như vậy.”
Thẩm Hoài Tự bất động thanh sắc nhấp ngụm trà, Giản Nghiệp Khải là muốn đem chuyện này ném đến trên người ủy viên ban chấp hành Đảng ủy, mục đích đại khái cũng là muốn thăm dò giới hạn của hắn.
Ngữ khí Thẩm Hoài Tự như cũ không mặn không nhạt: “Lời Giản thị trưởng nói có lý, nhưng lúc trước việc tiến cử nhân tài cùng xí nghiệp kỹ thuật cao Giang Đô thị, tất cả đều là ngài nhìn xa trông rộng, đây cũng là nguyên nhân quan trọng Khoa học kỹ thuật Phục khăng khăng phải về nước phát triển, cho nên, cục diện ngày hôm nay, cũng là chúng tôi không muốn nhìn đến.”
Giản Nghiệp Khải hơi hơi rũ mi, đối với điều này không dung trí không.
Vốn dĩ ở Giang Đô hoàn thành chiến tích cuối cùng, liền có thể thăng chức, kết quả quan đồ không thuận, tự nhiên cũng nghẹn một hơi.
Mà Thẩm Hoài Tự vừa lúc nói đến tâm khảm của hắn.
Giản Nghiệp Khải vốn là thưởng thức hắn, nếu không có người từ giữa làm khó dễ, bọn họ chi gian sẽ là quan hệ hợp tác rất tốt, thậm chí cũng là người được chọn hoàn mỹ liên hôn trong lòng hắn.
Giản Nghiệp Khải nói: “Thẩm tổng không hổ là lão luyện thấy rõ nhân tâm, liếc mắt một cái liền bị cậu xem thấu, ha ha ha……”
Rất lâu sau, ghế lô truyền đến một trận tiếng cười sang sảng.
Mà nước trà trước mặt Giản Nghiệp Khải lại lần nữa bị rót đầy.
Giản Nghiệp Khải buồn bã nói: “Bất quá muốn tôi nói, chuyện này quan hệ đến phát triển mười năm tương lai của Giang Đô thị, cẩn thận chút cũng là hợp tình hợp lý, nhưng nên đặc sự đặc làm, cũng muốn có gan đánh nhịp. Chúng ta cùng xí nghiệp, chưa bao giờ là quan hệ lập trường đối lập, chính phủ duy trì xí nghiệp phát triển, cung cấp chính sách lợi tốt, đây là phương châm hành động lợi quốc lợi dân, ai ở mặt trên này động tâm tư, kia đều là tư tưởng chính trị có vấn đề, Thẩm tổng cảm thấy sao?”
Người thông minh điểm đến tức ngăn, Thẩm Hoài Tự cười trả lời: “Giản thị trưởng nhìn xa trông rộng, tôi tin tưởng, ở không lâu tương lai, nhất định có thể bình bộ thanh vân (thăng quan tiến chức), được như ước nguyện.”
Giản thị trưởng cười ha ha: “Vậy mượn lời cát ngôn của Thẩm tổng, chỉ là con trai tôi kia, gần đây làm tôi cũng thực đau đầu, nó phải có một nửa năng lực của Thẩm tổng, kia mới là thật sự được như ước nguyện. Hôm nào Thẩm tổng có rảnh, tôi dẫn nó tới gặp gặp cậu, các cậu người trẻ tuổi có chung đề tài, giúp tôi hảo hảo khai đạo khai đạo nó.”
Giản Nghiệp Khải nóng vội như thế, cũng mặt bên chứng thực suy đoán của Thẩm Hoài Tự, Thẩm Đình Ý là lựa chọn lui mà cầu thứ của hắn.
Thẩm Hoài Tự tự rót một ly trà, ngửi hương phẩm trà, thanh hương nhập cổ họng.
Rất lâu sau, hắn nhàn nhạt cười cười, nói: “Từ chối thì bất kính.”