Xu hướng phân hóa hiện nay, khiến ba loại người có sự khác biệt rất lớn.
Alpha, dù về trí lực hay thể lực, đều đứng trên đỉnh của kim tự tháp.
Beta, không chịu ảnh hưởng của pheromone, trở thành một nhóm người lao động siêng năng, cần mẫn.
Omega, thể chất yếu ớt, nhưng lại có thể giải phóng pheromone, an ủi Alpha, là lựa chọn hàng đầu để sinh ra những sinh mệnh ưu tú hơn.
Pháp luật đương nhiên lựa chọn bảo vệ những Omega mỏng manh quý giá này.
Dù sao thì, theo một nghĩa nào đó, họ cũng đại diện cho hy vọng của tương lai.
Tất nhiên, sự bảo vệ cũng có nghĩa là họ khó có thể đạt được sự công bằng trên mọi phương diện.
Liên minh hy vọng họ có thể ở nhà, hoặc đi học các trường dạy làm bánh.
Chứ không phải hòa mình vào cái chốn tạp nham như các trường học bình thường.
Nhưng trong khóa của tôi có một nhóm O, vẫn kiên trì đến trường trung học phổ thông bình thường.
Tập Thanh là một trong số đó.
Theo lẽ thường, một sự tồn tại như Omega lẽ ra phải được mọi người đối xử cẩn thận.
Tứ chi họ gầy guộc, thân thể yếu ớt, cứ như thể có thể bóp c.h.ế.t chỉ bằng một bàn tay.
Nhưng lần đầu tiên tôi nghe về Tập Thanh, lại là vì cậu ta bị bắt nạt.