LÀM BẠN TÌNH 5 NĂM, BETA DÍNH BẦU NHƯNG TRA NAM ALPHA KHÔNG TIN

Chương 6

Xong việc, tôi nằm sấp trên giường.

Mí mắt không ngừng rũ xuống.

Thương Lạc đứng dậy, tìm thấy một hộp t.h.u.ố.c lá và bật lửa Zippo trong tủ đầu giường, co chân ngồi trên bậu cửa sổ.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trăng ló ra khỏi đám mây đen.

Châm thuốc xong, anh ta mở tung cửa sổ.

Gió lạnh thổi vào.

Tôi rúc sâu hơn vào chăn.

Nghe thấy Thương Lạc đang nói.

"Tôi thấy Tống Kỳ kết hôn như vậy cũng tốt."

"Kiều Nham, em muốn kết hôn khi nào? Tôi có thể giúp em xem xét."

"Làm phù rể cho em cũng được, để em nở mày nở mặt."

"Dù sao cũng đi theo tôi lâu như vậy, không có công lao cũng có khổ lao."

Gió khá lạnh.

Nhưng không lạnh bằng cái miệng và trái tim của Thương Lạc.

Tôi vùi mặt vào chăn.

Suýt nữa.

Hôm nay suýt chút nữa tôi đã quên mất mình tên gì rồi.

Những năm tháng bên anh ta, chưa bao giờ tôi nghe thấy tên mình từ miệng anh ta.

Ngay cả việc tham dự tiệc cưới hôm nay.

Hình như cũng không nghe thấy người khác gọi tên tôi.

Tôi bịt kín trong chăn, trả lời bằng giọng nghèn nghẹt.

"Được, khi nào tôi gặp được người thích hợp, sẽ mời anh."

Thương Lạc không lên tiếng.

Ừm hứm một tiếng không rõ ràng.

Yên lặng hút hết điếu thuốc, mặc quần áo.

"Mưa tạnh rồi, tôi phải đi đây."

Tôi không trả lời.

Giả vờ ngủ.

Cửa mở rồi đóng.

Tôi chui ra khỏi chăn, bị một luồng gió đêm thổi qua, run lên.

Cửa sổ không đóng.

Tôi xuống giường, đi đến bên cửa sổ.

Nhìn thấy trong gạt tàn thuốc vốn sạch sẽ, có thêm ba mẩu thuốc lá.

Thương Lạc không nghiện t.h.u.ố.c lá nặng.

Chỉ thỉnh thoảng khi tâm trạng không tốt, sau khi giải tỏa xong sẽ hút một điếu.

Hôm nay hút nhiều như vậy, có lẽ là thực sự rất phiền muộn.

Anh ta phiền muộn điều gì?

Hỏi thì anh ta cũng không nói.

Anh ta chỉ nói: "Lo cho bản thân em đi."

Sau này tôi không hỏi nữa.

 

back top