Hào Môn Sủng Thụ: Tiểu Thỏ Omega Làm Lão Công Say Đắm

chap 11

 

Chương 11: Theo ta đi

Hôn lễ được tổ chức ở Hoắc gia, tại một khu biệt thự trên đỉnh núi gần cảng.

Trong ngày cưới, chỉ có truyền thông do tập đoàn Hoắc sắp xếp được phép vào. Sau lễ, sẽ chính thức phát thông tin PR về hôn lễ.

Dù chuẩn bị gấp rút, nhưng rõ ràng với tiềm lực của hai nhà Hoắc – Ôn, hôn lễ này chắc chắn không phải bình thường.

Các bằng hữu của Ôn Duẫn An đang nghỉ ở khu uống rượu, nhìn qua có chút mệt mỏi và bất lực.

Họ đã nhận được thiệp mời, viết rõ ràng tên Ôn Duẫn An và Hoắc Duật Hoành.

Họ biết Hoắc Duật Hoành, thậm chí vài ngày trước còn nghe hắn diễn thuyết ở học viện. Nhưng danh tiếng của Hoắc Duật Hoành quá xa, không ai nghĩ cậu bé Ôn Duẫn An lại là đối tượng kết hôn của hắn. Khi thấy tin, họ hoàn toàn sốc.

Chỉ khi hôm nay được xe đưa đến khu cảng, họ mới nhận ra mọi chuyện không bình thường.

Dù gia đình họ cũng giàu, nhưng có thể ở lại khu biệt thự trên đỉnh núi như vậy thì kinh tế Hoắc gia quá khủng, tiền của họ không thể so sánh.

Tại lễ, khi nhìn Hoắc Duật Hoành và Ôn Duẫn An xuất hiện cùng diện vest trắng, mọi người đều trầm mặc.

Hoá ra, Ôn Duẫn An thật sự gả cho Hoắc Duật Hoành.

Dù gả cho Hoắc Duật Hoành vẫn tốt hơn nhiều so với các Alpha khác, nhưng Tiểu An vẫn còn quá ngây thơ, chưa từng trải tình cảm, làm sao có thể suy nghĩ kỹ về một người như Hoắc Duật Hoành!

Nhân lúc Hoắc Duật Hoành đi chỗ khác, vài người nhanh chóng kéo cậu sang một bên:
– “Tiểu An, cậu thật sự muốn kết hôn với Hoắc Duật Hoành à?”
– “Ta biết Alpha đều là những gã toan tính, liệu Hoắc Duật Hoành có lợi dụng cậu không?”
– “Hay là hắn có điểm yếu của cậu trên tay, ép cậu?”
– “Hay vì lợi ích gia tộc mà ép kết hôn?”

Ôn Duẫn An choáng váng:
– “Không phải, là ta muốn kết hôn với hắn.”

Mọi người sững sờ, trán nhăn lại.

Trước đây, dù Ôn Duẫn An chưa phân hoá thành Omega, cũng đã có không ít Alpha để ý cậu. Nhưng bọn họ chưa từng có cơ hội thể hiện tình cảm vì các anh trai cậu quá bảo vệ.

Đến khi Ôn Duẫn An chính thức phân hoá, nhiều Alpha đã tưởng cậu sẽ bị “bỏ rơi”, nhưng giờ đây tiểu thỏ ngây thơ lại hồn nhiên bước thẳng vào hôn nhân.

Nhìn phản ứng của bạn bè, Ôn Duẫn An không cần giải thích gì, chỉ cảm nhận bàn tay quen thuộc đặt lên vai mình. Bàn tay ôm vững, không làm đau nhưng khiến cậu nhận ra ai đứng sau.

Hoắc Duật Hoành cười nhẹ, nhìn các Alpha xung quanh vẫn lễ phép:
– “Các cậu đang bàn gì thế?”

Chỉ có những Alpha tài giỏi mới hiểu, nụ cười của hắn ngoài mặt nhưng thực ra rất đáng sợ, nhưng hắn không dùng sức mạnh hay áp lực gì.

Mọi người cười gượng gạo:
– “Ha ha… không có gì, chúc mừng cậu kết hôn!”

Hoắc Duật Hoành lịch sự nhưng hơi xa cách:
– “Cảm ơn vì trước đây đã giúp đỡ cậu ấy.”

Cậu bạn bè “….” không biết nói gì. Hắn vừa nhếch mép như đang khoe chú thỏ con cho hổ già xem.

Hắn cúi xuống, đưa tay dắt Ôn Duẫn An ra khỏi đám đông, nói gần tai cậu, giọng trầm ấm khiến cậu run rẩy:
– “Đi cùng ta.”

Cuối mùa thu hơi se lạnh, nhưng bàn tay Hoắc Duật Hoành nắm chặt, ấm áp và thoải mái.

Ôn Duẫn An ngoan ngoãn theo sau, thỉnh thoảng hỏi:
– “Hoắc tiên sinh, sao rồi ạ?”

Hoắc Duật Hoành xoa lòng bàn tay mềm mại của cậu, không quay đầu lại:
– “Ở đây quá đông, theo ta đi.”

Vào phòng tân hôn, kéo bức màn, Hoắc Duật Hoành ngồi bên cạnh:
– “Hôm nay có cần tiêm ức chế không?”

– “Ân… hôm nay đặc biệt, cần tiêm liều mạnh hơn…” Cậu buổi sáng hơi vội, quên mất việc này, bác sĩ cũng nhắc, nhưng cậu hơi chống đối.

– “Ôn Duẫn An.” Hắn nhìn cậu nghiêm túc.

Cậu sợ hãi:
– “Sao vậy ạ?”

– “Có muốn thử cách dùng ‘tin tức trấn an’ không?”

– “Â… cái gì?”

– “Đánh liều mạnh thường xuyên không tốt cho cơ thể. Nếu dùng tin tức trấn an, có thể giảm tần suất tiêm.”

– “Hơn nữa cậu không sợ đau sao?”

Hoắc Duật Hoành nói có lý, có chứng cứ. Cậu cảm thấy hắn chu đáo khác hẳn những Alpha khác.

– “Còn nữa,” Hắn trầm ngâm, rồi nói tiếp:
– “Trong nghi lễ, có thể cần thân mật hỗ trợ, dùng tin tức trấn an bây giờ, vừa lúc có thể giảm lo lắng cho cậu.”

– “Ân… Ân??” Cậu kinh ngạc ngẩng đầu.

Thân mật hỗ trợ? Trước giờ với Hoắc Duật Hoành, tối đa chỉ nắm tay và dán dán thôi.

Giọng trầm bình tĩnh, Hoắc Duật Hoành nói sát tai:
– “Ta sẽ… hôn cậu.”

Hôn? Cậu chưa từng hôn ai! Mắt cậu mở to nhìn hắn.

– “Cậu có thể thích nghi trước một chút.” Hắn nói nhẹ nhàng, như xử lý việc đơn giản.

Ôn Duẫn An cảm thấy lời này rất hợp lý:
– “Cảm ơn ngài, Hoắc tiên sinh… cho ta chút tin tức trấn an được không?” Cậu đặt tay chống trên sofa, tiến gần, ánh mắt tràn đầy cảm kích.

Đôi mắt cậu long lanh, nháy mi, ngại ngùng hỏi:
– “Hoắc tiên sinh… ta có nên nhắm mắt không?”

Gần như vậy, hơi thở ngọt ngào từ hắn, cử động môi còn thoang thoảng mùi phấn, khiến Hoắc Duật Hoành ngây ngẩn.

May mắn, người kết hôn cùng cậu là Hoắc Duật Hoành, chứ không phải Alpha khác.

– “Không cần nhắm mắt, ta chỉ phóng thích tin tức trấn an thôi.”

– “Úc… hảo~”

 

back top