Mục Tiêu còn khó đối phó hơn Lạc Thanh Thừa tưởng tượng.
Vậy chỉ có thể làm sự tình lớn hơn một chút. Lạc Thanh Thừa nâng ly rượu lên, chạm cốc từ xa với những người có mặt.
“Hoắc, Lạc thiếu tối nay không uống canh chua mà chuyển sang uống rượu vang đỏ?”
Điều này khiến các Alpha có mặt vô cùng hưng phấn, đủ để chứng minh đám Alpha này mạnh hơn tất cả mọi người trước đó.
Dưới tác dụng của cồn, ngay cả khi không ngửi được tin tức tố, Beta cũng sẽ dễ dàng sa vào lưới tình hơn.
Lạc Thanh Thừa cười một cái mê hoặc: “Cho nên, các vị có dám chơi một trò chơi kích thích không?”
Các Alpha tham gia viếng mộ đến từ mọi ngành nghề, không ai dùng tên thật, đều dùng mặt nạ của đối phương để xưng hô.
Dưới những chiếc mặt nạ của các bữa tiệc khác nhau, các Alpha cử chỉ hành động đều có phong độ và mị lực riêng.
Tại khu mộ âm u này, Lạc Thanh Thừa với gương mặt thật lộ ra càng cảm thấy họ giống như một đám yêu ma quỷ quái.
Ban ngày đã đóng vai người đủ rồi, buổi tối bỏ qua giấc ngủ bình thường hoặc công việc mà đến, đơn giản là vì cậu đạt được di sản của Mục Tiêu, tranh nhau đến trước mặt cậu làm người cao thượng.
Điều này chỉ sợ cũng là giới hạn của họ. So với điều này, Lạc Thanh Thừa càng muốn lột bỏ lớp vỏ hoa lệ này, nhìn thấy giới hạn đạo đức m.á.u chảy đầm đìa của nhân tính.
Một Alpha mặt nạ đầu sói rất hứng thú với trò chơi cậu nói: “Nói ra nghe thử?”
Lạc Thanh Thừa thuần thiện nói: “Điều này không được, muốn chơi thì cùng nhau tham gia mới có ý nghĩa.”
Đơn thuần uống rượu quả thật không thú vị, ánh mắt lẫn nhau xác nhận nhất trí đồng ý.
“Một khi xác định chơi chính là làm lựa chọn, người trưởng thành phải chịu trách nhiệm với lựa chọn.”
Lạc Thanh Thừa lực bất tòng tâm, giọng nói mềm mại lại giống một con d.a.o nhỏ sắc bén đặt ngang ở trung tâm.
“Có trò chơi chơi liền có phần thưởng, Lạc thiếu còn sợ chúng tôi chơi không nổi.”
“Nói phải.”
Lạc Thanh Thừa thần sắc uể oải, lại chân thành đối đãi: “Tôi nhát gan lại thích kẻ mạnh, cũng chơi mệt mỏi rồi. Muốn chọn một người mạnh nhất trong mười tám người các anh cùng tôi về nhà. Cho nên, trò chơi có lẽ sẽ đụng chạm đến an toàn tính mạng cá nhân của các anh.”
Cả hội trường chợt yên tĩnh, không người trả lời.
“Cho nên, ai trong các anh sẽ là người cùng tôi về nhà?”
Cậu từng lời dối Mục Tiêu, lại nói thật trước mặt những người mục đích không thuần với cậu này. Lạc Thanh Thừa rốt cuộc đã nhìn thấu một chuyện.
Tin tức tố thai kỳ là vật chất kỳ lạ phá hủy một người dữ dằn nhất mà lại làm người ta tỏa ra ánh sáng.
Lạc Thanh Thừa mu bàn tay chống thái dương, dựa vào ghế gấp đơn giản.
Vì góc độ, mọi người nhìn cậu giống như đang dựa vào người yêu trên mộ phần, môi thoa son nhạt nhấp ly rượu vang đỏ.
“Xem ra các vị không dám chơi, vậy hôm nay kết thúc tại đây.”
Vừa dứt lời, một Alpha trong số đó thể trạng cường tráng, cao lớn uy mãnh, mang mặt nạ ưng đen, khí phách thâm trầm. Cả người anh ta đen giống như một con hùng ưng.
“Ai nói không dám!”
“Từ khóa trò chơi là: ‘Thích kẻ mạnh, một người, về nhà’.”
“Chỉ cần đánh gục mười bảy người, người cuối cùng liền thắng!”
“Các vị dừng tay, đây là g.i.ế.c hại lẫn nhau!” Alpha mang mặt nạ mặt cười ý đồ khuyên can: “Chúng ta có thể nghĩ biện pháp khác.”
“Biện pháp chính là ngươi bị loại trừ!”
Một cú đ.ấ.m thật mạnh đánh ngã Alpha mặt nạ mặt cười.
Anh ta bò dậy phát hiện mình chảy máu, lửa giận khiến anh ta xông lên. Cơ thể họ vặn vẹo đánh nhau.
Cả hiện trường rất nhanh trở nên hỗn loạn.
Lạc Thanh Thừa là người trong cuộc nhìn rõ ràng nhất: Có người đ.ấ.m thịt, có người vung ghế, có người đập chai rượu, có người cầm d.a.o nhỏ.
Họ đang phẫn nộ, đang phát tiết, đang giao tranh, đang phấn khởi trong sự kích thích.
Mà cậu chỉ là ngòi nổ.
Nếu Kiều Bố Nhất ở đây sẽ là dạng gì?
Mục Tiêu, giới hạn đạo đức của anh ta sẽ là gì.
Lạc Thanh Thừa mê muội cười nhỏ, nuốt xuống rượu vang đỏ làm cậu vùi đầu: “Ọe...”
Sự buồn nôn bình phục xuống, tin tức tố thu thập không ít, người ra tay tàn nhẫn nhất cũng đã xuất hiện.
Lạc Thanh Thừa đánh giá anh ta từ trên xuống dưới một lần. Mười bảy người còn lại lấy anh ta làm trung tâm, toàn bộ gục dưới chân anh ta, than thở liên tục.
Thật bất ngờ, cậu đặt cược sai người.
Người thắng là Alpha mặt nạ bạch dương cậu không để mắt tới nhất.
Vóc dáng thanh tú cao gầy, mặc áo ngắn tay cao cổ kiểu Trung Quốc màu trắng.
Một hơi thở trâm anh thế phiệt nồng đậm. Không ngờ lại che giấu giá trị vũ lực cao như vậy.
Là anh ta may mắn.
Lạc Thanh Thừa ngón cái cọ qua khóe môi, nhìn đồng hồ chưa đến mười phút.
Cậu thẳng lưng vỗ tay cho anh ta: “Ngươi thật làm người kinh ngạc.”
Alpha mặt nạ bạch dương chậm rãi đi tới, quần áo sau trận đánh nhau vẫn sạch sẽ, mang theo sự không vui đậm đặc: “Cậu rất thích đùa bỡn người khác như vậy sao?”
Cậu bị anh ta nhìn ra rồi. Lạc Thanh Thừa tự hỏi phải trả lời anh ta như thế nào mới tốt, lại nghe anh ta đột nhiên kinh hô: “Cẩn thận phía sau!”
Không kịp nữa rồi!
Cơ thể Lạc Thanh Thừa hiện tại làm bất cứ phản ứng nào cũng rất trì độn, huống chi người đột nhiên xông ra tập kích cậu từ phía sau không phải tầm thường.
Tổng cộng ba người, thân mặc áo ngụy trang, mang theo khăn trùm đầu và mặt nạ bảo hộ, tay cầm vũ khí nóng.
Alpha mặt nạ bạch dương hao hết thể lực rất nhanh bị khống chế. Lạc Thanh Thừa bị trói vào ghế gấp. Một loạt biến cố đều xảy ra trong vòng hai phút.
“Một đám Alpha bị một Beta đùa bỡn trong lòng bàn tay, thật mẹ nó mất mặt Alpha!”
Người mặt nạ bảo hộ liếc nhìn những người liên quan đang run rẩy trên mặt đất, không dám hé răng trào phúng.
Anh ta rút ra một con chủy thủ từ hông, vèo một tiếng chui vào quần háng của Alpha mặt nạ kim loại chạm rỗng. Cả hội trường một mảnh hoảng sợ.
Hơn mười giây trôi qua, anh ta mới phát ra tiếng kinh hô sống sót sau tai nạn.
Người mặt nạ bảo hộ nói: “Hắn đùa bỡn các ngươi, lão tử cho các ngươi cơ hội chơi đùa hắn một trận.”
Anh ta quay sang Alpha mặt nạ bạch dương nói: “Tới đi, chỉ cần ngươi cầm nó cho hắn một đao, liền cút đi!”
Áo ngụy trang và trang bị quen thuộc, thân hình động tác cũng không giống lính đánh thuê. Rất có thể là bè lũ của bọn cướp áp chế Kiều Bố Nhất lúc trước giả bộ.
Tối nay, cậu c.h.ế.t chắc.
Đổi thành ngày thường, Lạc Thanh Thừa còn có cơ hội trốn thoát, hoặc là đánh nhau một trận với bọn cướp.
Hiện tại cơ thể cậu bị tin tức tố thai kỳ tàn phá đến nói suy nhược cũng không quá lời.
Lạc Thanh Thừa nhìn thẳng vào đôi mắt đen lấp lánh bất an dưới mặt nạ bạch dương.
Anh ta chỉ là một công tử nhà giàu, mấy ngày nay nghe người bên cạnh bàn luận Lạc Thanh Thừa đang tuyển chọn Alpha đẹp trai nửa đêm đi viếng mộ.
Ban đầu anh ta cười nhạo những người này vì câu view mà làm mọi thứ. Sau đó độ nóng không giảm, anh ta cũng bị khơi lên lòng hiếu kỳ.
Hóng hớt lại gặp nguy hiểm tính mạng.