ENIGMA NGOAN NGOÃN, ĐỪNG NỔI ĐIÊN

Chương 21

“Oh...” Tần Thượng Nghiêu vội vàng tiếp nhận kem, đầy miệng chậm lại một hồi lâu, mới nói: “Cầu Cầu, con muốn đông c.h.ế.t tôi!”

Mạc Lan Ngạn từ cửa bước vào: “Hai người các cậu!”

Tay nhỏ Mạc Đậu Đậu duỗi ra: “A ba! Ôm một cái!”

Tần Thượng Nghiêu cũng học cậu bé giang hai cánh tay: “Lan Lan! Ôm một cái!”

Mạc Lan Ngạn trong nháy mắt nghẹt thở, trách không được Mạc Đậu Đậu cùng Tần Thượng Nghiêu thân thiết.

“Mạc Đậu Đậu, về nhà!”

“Được!”

Tần Thượng Nghiêu nhìn bọn họ hai cha con đi về phía cửa, Mạc Lan Ngạn lại quay đầu lại: “Thất thần làm gì, đi đi!”

Người cố ý đứng ở chỗ đó khoe khoang cười, hắn liền biết Mạc Lan Ngạn sẽ quay đầu lại!

Cửa nhà, Mạc Đậu Đậu thấy Tần Thượng Nghiêu phải về nhà, lập tức phịch xuống: “Tần Tần Nghiêu!”

Tần Thượng Nghiêu hướng Mạc Lan Ngạn khoe khoang tiếp nhận tiểu bảo bối: “Đi, cùng Tần Thượng Nghiêu về nhà! Cậu đi không? Cùng nhau nha!”

Mạc Lan Ngạn không muốn để ý đến hắn: “Lát nữa ra ăn cơm!”

“Được rồi!” Tần Thượng Nghiêu được thơm lây ánh sáng của Mạc Đậu Đậu, lại là một ngày có cơm chiều ăn.

Lần trước còn bị ngăn ở ngoài cửa, hôm nay tiểu bảo bối đạp xe tập đi khắp nơi tham quan. Tần Thượng Nghiêu lần đầu tiên nghĩ đến trong nhà không có đồ chơi!

Di động hiện lên cuộc gọi video, Tần Thượng Nghiêu thấy Trang Điềm, ấn xuống: “Sao vậy?”

Tóc Trang Điềm rối bù, trên người mặc đồ ở nhà, ủ rũ cụp đuôi: “Thông báo cho anh tin tức xấu, hôn ước giải trừ thất bại, ba mẹ tôi không cho!”

Tần Thượng Nghiêu nằm trong dự kiến, bởi vì hai nhà nhiều năm như vậy đâu chỉ chuyện hôn ước này, còn có rất nhiều hợp tác trên thương trường, nếu là tùy tiện giải trừ hôn ước, sẽ làm đối tác suy đoán có phải có biến động hay không, đây cũng không phải là chuyện tốt.

Tần Thượng Nghiêu đã không cố chấp với việc giải trừ hôn ước, dù sao hiện tại Mạc Đậu Đậu đã nằm trong tay!

“Anh sao không nói lời nào?” Trang Điềm lộ ra màn hình: “Bên cạnh ai vậy?”

Màn hình Tần Thượng Nghiêu vừa chuyển: “Mạc Cầu Cầu, kêu dì!”

Trang Điềm: “Bảo nó im miệng! Kêu chị!”

Mạc Đậu Đậu kêu Trang Điềm chị, thì kêu hắn chính là anh, theo vai vế, hắn là con trai của chú út, vốn dĩ chính là kêu hắn anh, chỉ vì không muốn thừa nhận chuyện này, cho nên vẫn luôn dạy Mạc Cầu Cầu kêu tên hắn, vòng một vòng, lại trở về?

Không được!

Tần Thượng Nghiêu kiên trì: “Kêu dì!”

Trang Điềm nhìn tiểu hài tử trên màn hình: “Tiểu bảo bối, kêu chị, chị dọn một cái siêu thị đồ chơi cho em! Cái người bên cạnh em không có tiền đâu, em nghe lời chị!”

“Chị!” Mạc Đậu Đậu giọng nói non nớt!

Di động Tần Thượng Nghiêu từ trong tay trực tiếp rơi trên mặt đất, hắn chọc n.g.ự.c Mạc Đậu Đậu: “Tiểu vô lương tâm a con!!”

“Ha ha ha ha ha ha ha!”

Màn hình thay đổi một góc độ, Trang Điềm trấn định lại: “Tần Thượng Nghiêu, đứa nhỏ kia sao lại có chút giống anh?”

“............”

Con của Tần Châu, ít nhiều cùng hắn có chút giống thì sao, dù sao cũng có huyết mạch Tần gia.

“Đúng, về sau là của tôi!” Tần Thượng Nghiêu sẽ không nói cho nàng, đây là con Tần Châu.

Trang Điềm đối với giỏ hàng di động nhấn một trận: “Nó chính là con của người chưa kết hôn có con nít a? Kia tiểu bảo bối về sau phải gọi tôi mẹ nuôi nha!”

“Quan hệ này đúng không?”

“Tôi không cho người đàn ông xa lạ tiêu tiền, tiểu bảo bối, kêu mẹ nuôi!”

Mạc Đậu Đậu: “Mẹ nuôi!”

“Hắc!” Tần Thượng Nghiêu tức giận đến: “Mạc Cầu Cầu con có phải thấy nàng là Omega mới như vậy không?”

Trang Điềm: “Chậc chậc chậc, đứa nhỏ này tôi thích!”

Tần Thượng Nghiêu lập tức cắt đứt di động, không thể làm Mạc Đậu Đậu bị người khác phá phách!

________________________________________

Cũng chỉ cách một ngày, Tần Thượng Nghiêu lại lần nữa tan tầm về nhà khi, hành lang thang máy chất đầy thùng carton.

Tần Thượng Nghiêu gian nan từ trong thùng chen vào gõ cửa: “Mạc Lan Ngạn, cậu làm gì?”

Mạc Lan Ngạn nhìn thùng carton bên ngoài hướng hắn ra hiệu: “Anh làm gì? Nơi này vừa đi hành lang tất cả đều là chuyển phát nhanh của anh.”

Đang khi nói chuyện, cửa thang máy lại mở, người chuyển phát nhanh lại khiêng một cái thùng, hắn thật sự không có chỗ để chỉ có thể chồng lên ở thùng carton ban đầu: “Các cậu ai tên Tần Thượng Nghiêu, chuyển phát nhanh!”

Tần Thượng Nghiêu giơ tay: “Tôi! Mấy cái này đều là của tôi?”

Người chuyển phát nhanh: “Dù sao cái này là của anh!”

Tần Thượng Nghiêu quay đầu xem Mạc Lan Ngạn, Mạc Lan Ngạn khẳng định: “Mấy cái này đều là của anh!”

Tần Thượng Nghiêu quay đầu lại nghiên cứu một chút: “A! Trang Điềm mua đồ chơi!”

Lông mi Mạc Lan Ngạn chọn một chút, chờ hắn nói tiếp, Tần Thượng Nghiêu gian nan đẩy ra thùng đồ chơi vào nhà: “Trang Điềm mua đồ chơi cho Mạc Cầu Cầu.”

“Hả?” Mạc Lan Ngạn âm trầm trầm, Tần Thượng Nghiêu đẩy thùng đồ chơi vào nhà: “Trước đây hai ngày gọi video thấy.”

“Sau đó thì sao?” Cậu không nóng nảy, xem hắn dọn.

“Sau đó... Nàng nghe nói người tôi thích có con nít, đây không phải thấy con nít sao, thích lắm, cho nên...”

“Cho nên, hai người các anh lén tôi muốn lừa Mạc Đậu Đậu đi?”

“Cậu nói bậy, tôi muốn lừa cũng lừa cậu hả!” Tần Thượng Nghiêu gian nan lại xuyên qua trở về: “Tôi cùng nàng tuy rằng không giải trừ hôn ước, nhưng lời nói đã nói rõ ràng, không dây dưa, quan hệ giống như... Cậu cùng Tần Châu?”

Tuy rằng Mạc Lan Ngạn biết phép so sánh này của hắn là có ý tứ gì, nhưng không khỏi cảm thấy buồn cười, đây đều là chuyện gì lung tung rối loạn.

“Người kia cùng Mạc Đậu Đậu quan hệ gì?”

Tần Thượng Nghiêu: “Trang Điềm nói, không cho người đàn ông không có quan hệ tiêu tiền, cho nên, Mạc Đậu Đậu tiểu phản đồ kia thực nghe lời hô một tiếng mẹ nuôi!”

Mạc Đậu Đậu nghe thấy tiếng Tần Thượng Nghiêu lập tức lung lay đỡ đồ vật đi tới.

Tần Thượng Nghiêu cúi đầu: “U a, con đua xe đâu, giỏi hơn?”

Mạc Đậu Đậu cao hứng: “Ừm!”

Tần Thượng Nghiêu duỗi tay đem bé từ khe cửa xách ra: “Đi, chúng ta dỡ đồ chơi đi!”

Đôi mắt nhỏ Mạc Đậu Đậu đều tỏa sáng, Tần Thượng Nghiêu tiện tay ôm lấy người con trai nhà người ta còn không quên tiện vèo vèo: “Ai u, A Ba muốn thất sủng lâu, Mạc Cầu Cầu đêm nay ngủ nhà Tần Thượng Nghiêu được không?”

“Được!”

“Lan Lan, hay là cậu cũng tới ngủ nhà tôi?”

Mạc Lan Ngạn phanh một tiếng đem cửa đóng lại!

“Mạc Cầu Cầu, ba con thẹn thùng rồi!”

Ánh mắt Mạc Đậu Đậu đã sớm dừng ở trong thùng.

________________________________________

Tần Châu tới Nam Thành, mọi người lại lần nữa hẹn ăn cơm, bất quá lần này Tần Thượng Nghiêu phá lệ ở công ty tăng ca.

Tần Châu chất vấn Tề Dục: “Cậu bắt đầu áp bức người Tần gia chúng tôi?”

Tề Dục oan uổng chết: “Chỉ có người Tần gia các anh áp bức người khác được không, lần này hợp tác ưu thế rõ ràng, làm tốt, công ty chúng tôi có thể dựa vào danh tiếng bắt chuyện hợp tác, anh là không nhìn thấy, tổ thiết kế đều sắp bị hắn hành hạ rụng tóc.”

Mạc Lan Ngạn hoài nghi Tần Thượng Nghiêu trong miệng Tề Dục có phải là người hắn biết hay không.

Tề Dục xem hôm nay bên cạnh Lý Thụ Kiệt cũng không có cái đuôi nhỏ: “Vị nhà anh đâu?”

Lý Thụ Kiệt: “Ở công ty người khác bị người hành hạ đó!”

Tần Châu hôm nay rốt cuộc có thể không hề cố kỵ ôm một cái Mạc Đậu Đậu: “Ai u, Đậu Đậu nhà chúng ta lại nặng, kêu ta gia!”

Mạc Đậu Đậu nhai một cái: “Gia!”

Tề Dục chỉ vào cậu bé: “Tôi phát hiện gần đây tên nhóc này học nói chuyện đặc biệt nhanh, miệng còn ngọt, có di truyền Mạc hồ ly!”

Tần Châu không cho là đúng: “Cái miệng nhỏ này không theo đại cháu trai tôi? Các anh xem bộ dáng bá đạo kia của hắn!”

Mạc Lan Ngạn cười: “Hôm nay đều là người nhà mẹ đẻ, tùy các anh nói!”

Lệ Bắc Ngưng thúc giục: “Mau gọi món ăn gọi món ăn, tôi đều c.h.ế.t đói!”

Một đám người vừa tâm sự chuyện nhà vừa trêu ghẹo Mạc Đậu Đậu. Tần Châu giơ di động cùng Mạc Đậu Đậu lặp lại chụp ảnh: “Lưu trữ làm màn hình chờ đi, cũng có thể chắn đào hoa!”

Mạc Lan Ngạn nhịn không được cười: “Các anh từng người đều không tính toán kết hôn phải không?”

Tề Dục: “Cậu đừng nói bậy a, tuy rằng có Mạc Đậu Đậu lật tẩy, nhưng là, tôi vẫn là hướng tới tình yêu!”

Lệ Bắc Ngưng ôm lấy Mạc Đậu Đậu bên cạnh: “Mạc Đậu Đậu, con không phải lựa chọn thứ nhất của ba Tề con, ba về sau liền không để ý đến hắn. Ba Lý con đâu, về sau có cái tình nhân nhỏ cho hắn dưỡng lão, cho nên, ba Lệ con là lựa chọn thứ nhất con, con nuôi ba!”

Tần Châu: “Mạc Đậu Đậu, nhớ rõ phải thu tài sản hắn!”

Không khí hài hòa ở khoảnh khắc di động Mạc Lan Ngạn vang lên tan thành mây khói.

Tần Châu nhìn thoáng qua: “Ai u, có người, trong nhà có người chờ cửa!”

Tề Dục: “Chậc ~ lúc trước người nào đó hình như không phải nói như vậy, có một đứa bé, sau đó chính là cả đời gì đó...”

Lệ Bắc Ngưng: “Các anh khi nào nói chuyện? Không mang tôi?”

Lý Thụ Kiệt: “Lần anh đi chấp hành nhiệm vụ tịch thu di động đó.”

Lệ Bắc Ngưng: “Tôi phải đi về lật lịch sử trò chuyện!”

Mạc Lan Ngạn ở trong ánh mắt bát quái của mọi người tiếp điện thoại: “Alo.”

Tần Thượng Nghiêu trong điện thoại nhỏ giọng: “Tôi hôm nay về trễ, các cậu ngủ chưa?”

Bên ngoài đã 11 giờ, Tần Thượng Nghiêu cho rằng nhà cậu đèn đóng là ngủ, không phát hiện không có ai.

 

back top