Một ngày sau, Mạc Lan Ngạn ôm Mạc Đậu Đậu mang theo Tần Thượng Nghiêu xuất hiện ở cửa công ty Tề Dục.
Tề Dục nhiệt tình ra cửa: “Tần thiếu gia, công ty nhỏ này của tôi hoan nghênh ngài!”
Tần Thượng Nghiêu chỉnh lại quần áo: “Ngài cũng xin chỉ giáo nhiều hơn!”
Tề Dục cùng Mạc Lan Ngạn liếc nhau, thành công!
Mạc Lan Ngạn còn tưởng rằng ngày tháng thoải mái rốt cuộc trở lại quỹ đạo, không ngờ, cửa thì không vang, nhưng di động sắp hết pin rồi.
Tần Thượng Nghiêu giơ di động: “Công ty mới này của hắn việc cũng quá ít, khai trương đã lâu, sao mới có chút hợp tác như vậy.”
“............”
Hai ngày trước Tề Dục không phải nói như vậy, Tề Dục nói bận đến điên rồi. Mạc Lan Ngạn thử: “Hợp tác rất ít sao?”
“Tổng cộng liền sáu cái hạng mục, bên ngoài vội đến giống như thật sự, sáng nay có một hợp đồng cứ khăng khăng không giảm giá, tôi còn tưởng bao lớn đâu, nhàn rỗi không có việc gì đi bên trong đi dạo một vòng.”
Tần Thượng Nghiêu đang phun tào, Mạc Lan Ngạn thấy một tin nhắn đến.
Tề Dục: Tôi nói với cậu này, Tần Thượng Nghiêu tên kia thật là Thần Tài. Buổi sáng có một hạng mục bên A cho hai trăm vạn, lợi nhuận không nhiều lắm, tôi đây không phải nghĩ công ty vận hành có thể làm liền làm, ai biết đối phương khó chiều đến rối tinh rối mù, còn ép giá, vốn định dứt khoát không làm, kết quả Tần Thượng Nghiêu vào được, lật xem hạng mục một ngụm cắn ra thiếu 500 vạn không làm.
Tần Thượng Nghiêu trong điện thoại luyên thuyên: “Công ty Tề Dục này thật là hạng mục rác rưởi gì cũng nhận, có cái hạng mục hai trăm vạn, tôi nhìn thoáng qua, làm nhiều lỗ tiền, làm ít, ảnh hưởng danh tiếng!”
Tề Dục: Đối phương liếc mắt một cái nhận ra Tần Thượng Nghiêu, còn tưởng rằng công ty chúng tôi là cùng tập đoàn Tần Tư có hợp tác đâu, lập tức thay đổi thái độ, cuối cùng 500 vạn thành giao!
Mạc Lan Ngạn hồi Tề Dục: Thần Tài của anh đang chê công ty anh quá nhàn đó, anh nếu không tìm cho hắn chút việc làm, đỡ phải hắn không có việc gì cứ làm phiền tôi, hôm nay đã gọi 32 cuộc điện thoại!
Tề Dục: Chỉ cần 500 vạn, hôm nay cho hắn nghỉ một ngày cũng được!
Không lâu sau, Tần Thượng Nghiêu cúp điện thoại, Tề Dục lại gửi tới tin nhắn: Vị nhà cậu xin nghỉ đi ra ngoài, tìm cậu sao?
Mạc Lan Ngạn: Không nghe nói.
Tề Dục không trả lời, Mạc Lan Ngạn theo bản năng nhìn nhìn cửa, cũng không biết có người gõ không.
________________________________________
Quán cà phê, Tần Thượng Nghiêu cùng Trang Điềm mặt đối mặt ngồi, Trang Điềm như cũ đầy mặt không cao hứng: “Thượng Nghiêu ca ca, vì sao anh lại như vậy?”
Ánh mắt Tần Thượng Nghiêu không tránh né: “Bởi vì tình cảm tôi dành cho em trước nay đều là tình thân anh trai bảo vệ em gái, không phải tình yêu.”
Trang Điềm ủy khuất: “Anh gạt người, anh khi còn nhỏ rõ ràng đối với em rất tốt.”
“Cho nên là khi còn nhỏ, khi còn nhỏ không hiểu tình yêu.” Tần Thượng Nghiêu rút ra khăn giấy bên cạnh: “Đừng khóc, mắt sưng lên giống như cá mắt to, xấu chết!”
“Tần Thượng Nghiêu!” Trang Điềm tức giận đến nắm tay đ.ấ.m đấm cái bàn, giọng nói đều không còn ngọt ngào nữa: “Có phải anh đột nhiên cảm thấy tôi xấu mới như vậy không!”
Tần Thượng Nghiêu cười hì hì: “Tuyệt đối không có, tôi liền nói người hung dữ hồi nhỏ, sao hiện tại lại nhão nhão dính dính, không giả vờ nữa sao?”
Trang Điềm tức giận đến lấy xuống cái muỗng trong ly cà phê phía trước, đem ly cà phê uống một hơi cạn sạch: “Tức giận đến tôi đau ngực! Cái này kêu là thục nữ, thục nữ hiểu hay không!”
“Sẽ không giả vờ thành tinh thần phân liệt sao?”
Trang Điềm tức giận đến xoay người quát: “Người phục vụ cho tôi ly cà phê lớn nhất mạnh nhất!”
Tần Thượng Nghiêu vừa nghe lập tức ngăn cản: “Không cần, đừng lãng phí!”
Trang Điềm hít sâu không so đo với hắn: “Anh thật sự có người thích?”
Tần Thượng Nghiêu bưng lên ly cà phê phía trước: “Cái thứ quỷ gì mà đắng như vậy, em cho tôi hạ độc bên trong?”
“Anh đều vì tình nhân mới muốn giải trừ hôn ước với tôi, tôi còn không thể đầu độc c.h.ế.t anh!”
“Tôi thực xin lỗi em, trước nay vì tôn trọng!” Tần Thượng Nghiêu nhíu mày, một ngụm buồn bã uống cạn ly cà phê đắng chát.
“Nhưng tôi có chuyện thật sự rất muốn biết.” Trang Điềm ngồi thẳng thân mình sát lại Tần Thượng Nghiêu: “Anh cùng ông nội nói, anh thích người chưa kết hôn có con, đây là thật sao?”
Được Tần Thượng Nghiêu gật đầu mạnh mẽ sau, Trang Điềm vẻ mặt khinh bỉ: “Ha, khẩu vị thật đúng là nặng! Anh chừng nào thì dẫn tôi đi gặp?”
“Em gặp hắn làm gì?”
“Tôi dù sao cũng phải biết tôi bại bởi người nào đi, nàng cũng không phải chưa kết hôn có con, đến mức đẹp thành bộ dáng gì mới có thể mê anh đến thần hồn điên đảo.”
“Xác thật rất đẹp, em chờ tôi theo đuổi được, tôi dẫn hắn tới gặp em!”
“Theo đuổi...? Anh còn chưa theo đuổi được?” Trang Điềm không biết nên nói cái gì tốt: “Anh có cái gì chứng bị ngược sao, một cái Enigma cao, đẹp trai, có tiền, không có chỗ nào để chê, cậu ấy ánh mắt gì, chọn anh điểm nào?”
Trên mặt Tần Thượng Nghiêu lộ ra một tia uể oải: “Ghét bỏ tôi nhỏ tuổi, ấu trĩ lại thích làm ầm ĩ.”
“............”
Trang Điềm không muốn cùng hắn nói chuyện, đứng lên xoay người liền đi. Tần Thượng Nghiêu đuổi theo phía sau nhỏ giọng: “Em thanh toán đi, tôi không có tiền.”
Trang Điềm dừng lại, quay đầu lại liếc hắn một cái, lớp màng bảo vệ cao, đẹp trai, lại có tiền phía trước tan nát đầy đất, nàng hào phóng từ túi rút ra hai trăm đồng ấn ở quầy thu ngân: “Không cần thối lại, cảm ơn!”
Tần Thượng Nghiêu bước nhanh đi cùng ra cửa: “Em đi nhanh như vậy làm gì?”
Trang Điềm dùng chìa khóa xe mở ô tô, quay đầu lại: “Vội vàng về nhà, bảo ba tôi giải trừ hôn nhân của đôi ta, bởi vì hiện tại anh không xứng với tôi hiện tại.”
“Em cho tôi đi nhờ một đoạn đường.”
“Tự mình gọi xe.”
“Tôi không có tiền.”
“Tôi rốt cuộc biết người kia vì sao không vừa mắt anh! Ánh mắt cậu ấy quả nhiên tốt hơn tôi nhiều!”
Trang Điềm đã hoàn toàn đối với Tần Thượng Nghiêu không còn thấy hấp dẫn, đàn ông không có tiền quả nhiên đều không đẹp trai!