BETA BÁN MÌNH CHO KIM CHỦ ALPHA ĐỈNH CẤP PHÁT HIỆN BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ

Chương 9

Tên Alpha có ý đồ sàm sỡ tôi đã bị vệ sĩ của Tạ Trạch Ngọc kéo đi.

Thấy ánh mắt Tạ Trạch Ngọc cứ dán chặt vào mặt tôi.

Tôi rùng mình, theo bản năng muốn giấu cốc rượu trước mặt đi.

Trước đây Tạ Trạch Ngọc đã dùng không ít thủ đoạn để ép tôi cai thuốc cai rượu, trong một thời gian dài, tôi thấy rượu và t.h.u.ố.c lá đều sợ.

Sau khi tôi đá chai rượu vào dưới ghế sofa, tôi đối mặt với ánh mắt nửa cười nửa không của Tạ Trạch Ngọc, lúc này mới nhớ ra, tôi và Tạ Trạch Ngọc đã cắt đứt rồi, tại sao tôi phải sợ anh ta chứ.

Tôi lại cong mông, cố gắng lôi chai rượu lăn vào sâu nhất trong ghế sofa ra.

Chai rượu vừa lôi được nửa chừng, m.ô.n.g đã bị ai đó đẩy vào.

Giọng Tạ Trạch Ngọc khàn khàn trầm thấp, lộ ra sự ham muốn mãnh liệt:

“Chử Nhiên, em đang quyến rũ anh đấy à?”

“Đúng rồi, em không phải nói anh trên giường không khiến em hài lòng sao? Bây giờ anh sẽ phục vụ em thật tốt, cố gắng khiến em hài lòng với anh.”

Từ "phục vụ", anh ta nhấn mạnh rất nặng.

Vừa nói, anh ta vừa sờ cổ tôi.

Đã lăn lộn trên giường với nhau ba năm, anh ta quen thuộc từng điểm nhạy cảm trên cơ thể tôi, chỉ một động tác nhẹ nhàng cũng khiến cơ thể tôi run rẩy.

Khốn nạn!

Chúng tôi bây giờ vẫn đang ở trong quán bar đông người qua lại đấy.

Hơn nữa, bạch nguyệt quang của Tạ Trạch Ngọc đã quay về rồi, mà anh ta còn muốn lên giường với tôi.

Tôi nghiến răng, Alpha quả nhiên không có một ai tốt!

Tôi đẩy mạnh bàn tay đang xoa eo tôi của anh ta ra, không chút biểu cảm, cầm chai rượu đứng dậy:

“Tạ Trạch Ngọc, anh tránh xa ông đây ra một chút.”

“Với kỹ thuật của anh, anh phục vụ mấy trăm năm cũng không khiến tôi thoải mái được!”

Tạ Trạch Ngọc nheo mắt, tức giận đến mức bật cười.

Anh ta sải bước dài, ngồi xuống ghế sofa, toàn thân toát ra khí chất lạnh lùng, anh ta từng chữ từng câu nói:

“Thật sao? Vậy trước đây ai là người trên giường nói rằng ông xã là tuyệt nhất, ông xã làm em sướng quá?”

“Mặc quần vào là không nhận người, Chử Nhiên, em đúng là giỏi thật đấy.”

Quán bar không biết từ lúc nào đã được dọn sạch, quán bar rộng lớn chỉ còn lại hai chúng tôi, vệ sĩ đều đứng canh ở cửa quán bar.

Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng.

Hơi nóng từ cổ lan lên mặt, tôi đỏ mặt tía tai cãi lại:

“Đó là em đang diễn kịch, diễn kịch anh hiểu không?”

“Hơn nữa, Tạ Trạch Ngọc, anh có… bạch nguyệt quang rồi.”

Lời còn chưa nói hết, eo tôi đã bị một đôi bàn tay mạnh mẽ ôm lấy, ngã vào lòng Tạ Trạch Ngọc.

Anh ta kiên quyết giữ chặt cổ tôi, cạy mở môi tôi, hôn rất mạnh rất dữ dội, chặn lại tất cả những lời phản kháng của tôi.

Đợi đến khi tôi bị hôn đến mơ màng, không thở nổi, anh ta mới buông tôi ra.

Anh ta vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của tôi, nhìn ánh mắt mờ mịt của tôi, anh ta cười lạnh:

“Bây giờ ai đang ướt trên đùi anh, làm ướt cả quần anh rồi?”

Vu khống!

Đây là sự vu khống trắng trợn.

Tôi nói một cách không hề chột dạ: “Đây là phản ứng sinh lý bình thường, ai hôn tôi tôi cũng sẽ như vậy.”

Giây tiếp theo, khuôn mặt Tạ Trạch Ngọc trở nên u ám, căng cứng: “Thật sao?”

“Chử Nhiên, em thật là giỏi.”

 

 

back top