BETA BÁN MÌNH CHO KIM CHỦ ALPHA ĐỈNH CẤP PHÁT HIỆN BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ

Chương 8

Đêm khuya.

Tôi đói bụng trằn trọc không ngủ được.

Dạ dày của tôi đã bị Tạ Trạch Ngọc nuôi hư rồi, bây giờ ăn cơm bên ngoài, luôn cảm thấy dở.

Cảm thấy nguyên liệu không đủ tươi, muối và ớt cho vào món xào không hợp khẩu vị của tôi.

Mở điện thoại xem qua ứng dụng giao đồ ăn, không có một cửa hàng nào khiến tôi có khẩu vị.

Tôi thở dài, mở vòng bạn bè của tài khoản WeChat phụ.

Trước đây tôi đã lén lút thêm Tạ Trạch Ngọc bằng tài khoản phụ, bây giờ đập vào mắt tôi là những bức ảnh đồ ăn mà Tạ Trạch Ngọc đăng.

Không biết gần đây anh ta lên cơn gì, người bình thường không bao giờ đăng một bài nào, bây giờ ngày nào cũng đăng mười mấy bài, toàn là đồ ăn do anh ta nấu.

Đều trông rất ngon và hấp dẫn, khiến tôi chảy nước dãi.

Hôm nay cũng vậy, Tạ Trạch Ngọc đăng chín bức ảnh, còn kèm theo chú thích:

“Ôi, không cẩn thận nấu nhiều quá rồi, không ăn hết được, nếu có ai đó có thể giúp tôi ăn bớt thì tốt quá.”

Càng nhìn bụng càng đói, tôi dứt khoát ừng ực uống một cốc nước lớn, lật người đi ngủ.

Nằm bẹp dí trong căn hộ thuê tạm ba ngày.

Tôi cảm thấy mình sắp mốc meo rồi.

Dù sao bây giờ tôi đã chạy đến một thành phố cách kinh đô mười vạn tám nghìn dặm, hơn nữa tôi còn vứt sim điện thoại cũ rồi, còn Tạ Trạch Ngọc bây giờ chắc đang bận ở bên bạch nguyệt quang, tôi cũng không nhận được tin tức anh ta muốn tìm tôi tính sổ.

Tôi dần dần trở nên bạo dạn hơn.

Tối nay còn chạy đến quán bar uống rượu.

Khi Tạ Trạch Ngọc đến quán bar, tôi vừa hay đang được một Alpha tán tỉnh:

“Tôi quan sát em lâu rồi, sao em lại uống rượu một mình thế, có phải tâm trạng không tốt không, tôi có thể ở bên em…”

Tôi uống không ít rượu, ánh mắt mờ mịt, nhưng lý trí vẫn còn.

Nhìn thấy bàn tay thối của tên Alpha này còn muốn sờ lên người tôi, tôi vừa định cầm chai rượu lên đập vào đầu hắn.

Bàn tay thối đó đột nhiên bị một bàn tay thon dài nắm lấy.

Lực của Tạ Trạch Ngọc rất mạnh, nắm chặt khiến tên Alpha đó không ngừng kêu la thảm thiết.

Tôi ngẩng đầu, vừa hay chạm phải ánh mắt đen láy đang nhìn chằm chằm vào tôi của Tạ Trạch Ngọc.

Khuôn mặt tuấn tú của anh ta mang vẻ phong trần, dưới mắt có một quầng thâm đen, hiếm khi trông có vẻ tiều tụy.

Thấy tôi nhìn anh ta, anh ta từ từ nở một nụ cười, ánh mắt u tối rơi trên mặt tôi:

“Lâu rồi không gặp nhỉ, bảo bối.”

 

 

back top