BETA BÁN MÌNH CHO KIM CHỦ ALPHA ĐỈNH CẤP PHÁT HIỆN BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ

Chương 7

Lần này tôi thật sự phải chuẩn bị bỏ trốn rồi.

Không biết Tạ Trạch Ngọc lên cơn gì, mấy ngày nay càng làm quá trên giường, chơi đủ các trò "play" với tôi.

Sáng thức dậy, tôi nhìn những vết hằn đỏ trên cổ tay và mắt cá chân, tức đến mức muốn đ.ấ.m vào giường.

Trói tôi thì có gì là Alpha giỏi, có giỏi thì hãy để tôi dùng dây xích trói anh ta lại.

Nhưng vừa cử động, tôi đã bị căng ở bẹn, đau đến mức mặt tôi biến sắc.

Tôi thầm nguyền rủa anh ta, ngày nào cũng dựa vào bản lĩnh của mình để bắt nạt người khác, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ bị "yếu sinh lý", khi về già bị bạn đời chê không được, rồi bị tống vào viện dưỡng lão, đến lúc đó ngày nào cũng bị các y tá bạt tai.

Tôi nghĩ lại——

Bạch nguyệt quang của Tạ Trạch Ngọc chắc là đã về nước rồi.

Trước đây ở khu ổ chuột, tôi đã thấy không ít lần trước khi kim tước thất nghiệp, kim chủ lại giày vò kim tước lật qua lật lại, quyết tâm phải tiêu cho hết số tiền đã bỏ ra.

Tạ Trạch Ngọc nhìn có vẻ hào phóng, nhưng anh ta cũng là nhà tư bản mà.

Mấy ngày nay ngày nào cũng chơi đủ các loại "play" với tôi, chắc cũng là vì chuyện này.

Quả nhiên, tôi mở điện thoại, đã thấy tin nhắn đắc ý của Trần Hạo:

“Mày thấy chưa, anh Tạ đi sân bay đón bạch nguyệt quang của anh ấy rồi, đợi Omega xinh đẹp đó quay về bên anh ấy, xem mày có bị anh ấy vứt bỏ không.”

“Bây giờ mày cầu xin tao đi, đến lúc đó tao sẽ tìm người đánh mày nhẹ tay hơn.”

Hắn ta còn gửi cho tôi một bức ảnh.

Khuôn mặt vốn dĩ lạnh nhạt của Tạ Trạch Ngọc nở một nụ cười, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Omega nhỏ nhắn bên cạnh.

A đẹp O xinh, trông khá xứng đôi.

Cha nó chứ.

Đã tự mình đi sân bay đón bạch nguyệt quang rồi, Tạ Trạch Ngọc còn không thú nhận với tôi.

Cái tên Alpha chó má này còn muốn tôi làm kẻ thứ ba nữa.

Mẹ tôi chính là kẻ thứ ba, vì vậy bà ấy mới có kết cục thảm thương.

Khi mới ở bên Tạ Trạch Ngọc, tôi đã hẹn ước với anh ta, nếu một ngày nào đó anh ta muốn kết hôn, hãy nói thẳng với tôi, tôi nhất định sẽ nhanh chóng rời xa anh ta.

May mà khi nghe tin Tạ Trạch Ngọc có bạch nguyệt quang, tôi đã bắt đầu thu dọn hành lý rồi.

Hành lý nhanh chóng được dọn xong.

Tôi xách vali ra khỏi căn biệt thự đã ở ba năm.

Trước khi vứt sim điện thoại, tôi nghĩ một lát, gửi cho Tạ Trạch Ngọc:

“Tên chó Tạ kia, có ai nói với anh là kỹ thuật trên giường của anh rất tệ chưa.”

“Em luôn giả vờ rất sướng, thật ra khó chịu c.h.ế.t đi được! Bây giờ em không diễn nổi nữa rồi, tạm biệt, không hẹn ngày gặp lại!”

 

 

back top