TRÓT ĐỘNG LÒNG BAO NUÔI CHÀNG SINH VIÊN NGHÈO

Chương 8

Chu Tỉ Ngôn chắc chắn là một tiểu tình nhân hoàn hảo.

Mọi mặt, trong ngoài, đều hầu hạ tôi thoải mái.

Nếu phải nói có khuyết điểm gì, thì đó là cậu ta quá tận tâm với sự nghiệp.

Từ khi tôi bảo cậu ta nghỉ hết những công việc làm thêm khác, ngoài việc chăm sóc tôi và chạy đến bệnh viện, tất cả thời gian còn lại cậu ta đều dồn vào dự án game.

Cậu ta cùng vài người bạn cùng lớp lập nhóm tham gia cuộc thi, bận rộn không ngừng.

Buổi tối, tôi tăng ca về, cậu ta vừa hay phải ra ngoài thảo luận để kịp tiến độ.

Đứng ở hành lang, vừa đi giày vừa dặn dò: "Anh, cơm nấu xong rồi, ăn uống đầy đủ nha. Quần áo bẩn bỏ vào giỏ, đừng vừa đi vừa cởi. Sáng nay em nghe anh hơi ho, em pha thuốc cho anh rồi, mấy ngày này có xã giao thì đừng uống rượu nữa. Không cần chờ em, anh cứ ngủ trước..."

Thấy cậu ta lảm nhảm không dứt, tôi mệt mỏi vẫy tay ngắt lời: "Biết rồi, mau đi phấn đấu vì sự nghiệp của cậu đi."

Cậu ta ghé sát, hôn nhanh lên má tôi một cái, ôm tôi thật chặt một lúc.

Tôi ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng, cậu ta đã đứng thẳng người, rất mãn nguyện nói: "Sạc pin xong rồi, em đi đây anh."

Cửa nhẹ nhàng đóng lại, tôi sờ lên má mình, nơi dường như vẫn còn cảm giác mềm mại còn sót lại, rất lâu không hoàn hồn.

Buổi tối mơ màng cảm thấy nệm bên cạnh lún xuống.

Tôi vô thức trở mình, lẩm bẩm:

"Trời sáng rồi à? Ôi, không muốn đi làm... Cái đối tác đó thật là rắc rối, khó chịu quá, không muốn gặp hắn. Cây phát tài trong văn phòng bị làm sao vậy? Lá cứ rụng mãi, điềm lành được sao? Đừng làm tiền của tôi rụng mất."

Có người khẽ cười một tiếng, nhét cánh tay tôi vào trong chăn, rồi một nụ hôn dịu dàng đặt lên trán tôi, kèm theo giọng nói nhẹ nhàng: "Bảo bối, chưa đi làm đâu, ngủ ngon, đừng đạp chăn ra."

Tôi theo thói quen rúc vào nguồn nhiệt, vùi đầu vào lòng cậu ta, cọ cọ, rồi chìm vào giấc ngủ sâu.

Khi mở mắt ra lần nữa, trời đã sáng rõ, bên cạnh quả nhiên lại trống không.

Sờ thử, ngay cả hơi ấm còn sót lại cũng sắp tan biến.

Chậc, rốt cuộc ai mới là kim chủ đây, sao cứ như thể tôi ngày nào cũng chờ cậu ta dành thời gian đến gặp tôi.

 

back top