TỎ TÌNH BẠN THÂN BỊ TỪ CHỐI, TÔI CHUYỂN ĐẾN KÝ TÚC XA TRƯỜNG

Chap 5

 

5

Cả ngày hôm đó, tôi cố tình né tránh mọi cuộc chạm mặt với Cố Thừa Vũ.

Tan học nhìn thấy cậu ấy đi tới, tôi quay lưng rẽ vào một con đường khác.

Trong căng tin, cậu ấy bưng khay đồ ăn ngồi đối diện tôi, tôi ăn xong vài miếng, nói có hẹn với người khác rồi đi trước.

Cậu ấy ngước mắt nhìn tôi, môi mấp máy, cuối cùng không nói gì cả.

Buổi tối, tôi ở phòng tự học đến khi tắt đèn mới rời đi.

Chậm rãi quay về nhà trọ, chìa khóa vừa cắm vào ổ, cửa đã bị kéo ra từ bên trong.

Phòng khách không bật đèn chính, chỉ có một chiếc đèn đứng bên cạnh ghế sofa mờ ảo.

Phác họa nên dáng vẻ có chút cô đơn của cậu ấy.

“Về rồi à?”

Tôi ậm ừ một tiếng, đi thẳng vào phòng mình.

“A Dụ.”

Bước chân tôi dừng lại.

“Tối ăn gì chưa?”

“Căng tin.”

“Sáng mai mua sữa đậu nành vị ngọt hay vị nguyên bản?”

“Sao cũng được.”

“Chiều mai…”

“Ngày mai tôi phải trực, về muộn lắm.”

Tôi ngắt lời cậu ấy, giọng nói không chút gợn sóng, “Nếu không có chuyện gì, tôi đi tắm trước đây.”

Cậu ấy không nói gì nữa.

Những ngày sau đó, tôi thức dậy sớm hơn, ngủ muộn hơn.

Buổi sáng ra khỏi nhà, cửa phòng cậu ấy đóng chặt.

Buổi tối quay về, cậu ấy luôn ngồi trên ghế sofa, thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu lên, nói một câu “Về rồi”.

Tôi “Ừm” một tiếng.

Cậu ấy không hỏi gì thêm.

Không khí mỗi ngày một trầm lặng hơn.

Cho đến tối hôm đó, người bạn học tôi liên hệ cuối cùng cũng xác nhận.

Cố Thừa Vũ vẫn ngồi trong vầng sáng mờ ảo đó.

Tôi mở cửa, bước đến dừng trước mặt cậu ấy.

Cậu ấy có vẻ hơi ngạc nhiên, ngước mắt nhìn tôi, khóe môi cong lên một nụ cười quen thuộc.

Tôi cũng cười, giọng nói vô thức mang theo chút nhẹ nhàng:

“Thừa Vũ, tìm được bạn cùng phòng mới rồi, thứ hai tuần sau là có thể chuyển đến.”

Nụ cười của cậu ấy lập tức cứng đờ.

 

back top