RỐT CUỘC TA CŨNG ĐƯỢC LÀM THẾ THÂN!

Chương 41

Lợi dụng lúc Alpha đi tắm, Trần Tử Lê kéo Kỷ Liêu đi ra ngoài mua sắm.

Vừa lúc, hai người vừa đi vừa trò chuyện.

“Cho nên cậu thật ra là Beta, nhưng cậu xịt nước hoa Omega, giả trang thành Omega.” Kỷ Liêu tổng kết lại.

Trần Tử Lê gật đầu thừa nhận: “Ra ngoài xã hội, thân phận là do mình tự cấp.”

Kỷ Liêu: “Cậu sao không giả trang Alpha?”

Trần Tử Lê hai tay một quán: “Cậu thấy tôi giống Alpha?”

Kỷ Liêu quét mắt nhìn Trần Tử Lê, đối phương gầy hơn anh một vòng, quả thật không giống Alpha.

Nhưng mà……

“Vì sao vậy?”

Kỷ Liêu không hiểu.

Trần Tử Lê nói: “Thần tượng của tôi chính là Omega.”

Kỷ Liêu: “……”

Vẫn là một người hâm mộ cuồng nhiệt

Chủ đề đến đây liền kết thúc.

Rất nhiều sinh viên vừa học vừa làm, bao gồm nguyên chủ.

Cho nên Trần Tử Lê vì sao làm môi giới nhà đất, Kỷ Liêu không hỏi thêm.

Anh không hỏi, Trần Tử Lê bắt đầu hỏi:

“Ngược lại là cậu, trước đây sao tôi chưa từng thấy cậu?”

Kỷ Liêu trước khi đến đã nghĩ đến vấn đề này, anh không quen biết bạn học nguyên chủ, làm sao để hòa nhập, anh phải nghĩ một cái cớ:

“Chúng ta không cùng chuyên ngành, ngày thường không tiếp xúc, không có ấn tượng về tôi là chuyện rất bình thường mà!”

Trần Tử Lê quả nhiên tin, gật đầu: “Cũng đúng.”

Nói rồi, cậu cười lên: “À đúng rồi, tôi thấy cậu lái xe không tệ nha, còn bảo tôi đề cử huấn luyện viên làm gì?”

Kỷ Liêu: “Thật sự không có huấn luyện viên, tôi tự mình luyện ở nhà.”

“Nga……” Trần Tử Lê không ý kiến, cười nói: “Nhưng tôi vẫn phải cảm ơn cậu, từ khi giao dịch đơn của cậu thành công, sau đó tôi lại giao dịch thêm vài đơn, hắc hắc.”

“Oa! Cái này tốt!” Kỷ Liêu từ đáy lòng cảm thấy vui vẻ.

Trần Tử Lê cũng cao hứng: “Đi, tôi mời cậu ăn cơm!”

________________________________________

Kỷ Liêu cùng Trần Tử Lê lại lần nữa trở lại ký túc xá, Alpha đã tắm rửa và mặc quần áo chỉnh tề.

Trần Tử Lê ném hộp cơm cơm thịt kho mang về lên bàn hắn, hắn lập tức nhào tới: “Cảm ơn nha huynh đệ!”

“Đây là Chu Vĩ, cùng tôi học chuyên ngành Kinh tế Quản lý Thể dục Thể thao.” Trần Tử Lê giới thiệu.

“Chào cậu.” Chu Vĩ vừa ăn cơm, vừa vội chào hỏi.

“Chào cậu, chào cậu.” Kỷ Liêu căn bản không hiểu chuyên ngành họ nói là gì, nhưng không quan trọng.

Anh có thể thích ứng.

Trần Tử Lê lại dẫn anh đến giường của mình, trịnh trọng chỉ vào tấm poster bên trong: “Đây là Idol của tôi!”

Kỷ Liêu chấn động: “Lâu Duyệt?!”

“Không sai.” Trần Tử Lê cười rạng rỡ: “Lần đầu tiên thấy cậu tôi đã thích cậu, vì cậu giống Idol của tôi, vừa nhìn đã biết là người tốt.”

“Được rồi.” Kỷ Liêu dở khóc dở cười, “Vậy sau này xin chiếu cố nhiều hơn nha!”

Anh coi như đã ổn định chỗ ở.

Buổi tối giáo viên cố vấn đến một chuyến, hỏi thăm cảm giác của Kỷ Liêu thế nào.

Kỷ Liêu tự nhiên khen ngợi một phen.

Giáo viên cố vấn đi rồi, Kỷ Liêu mở khóa điện thoại.

Một ngày chưa thấy Văn Khâu.

Mặc kệ Văn Khâu vì sao bảo anh đi học, anh vẫn muốn tạo sự hiện diện một chút.

【 Văn tiên sinh, tôi đang ở ký túc xá, ngày mai bắt đầu đi học. 】

Anh đánh một hàng chữ, lại kèm theo một tấm ảnh chụp giường của mình.

Gửi xong cảm thấy chưa đủ, lại vuốt vài sợi tóc, tự chụp một tấm gửi qua.

Văn Khâu rất ít hồi âm cho anh, cho nên anh gửi xong liền không quản, ném điện thoại xuống, sắp xếp sách vở dùng cho việc học của mình.

Sách giáo khoa đều là sách mới nhận, mỗi quyển đều có một mùi mực thơm sách mới.

Kỷ Liêu ngửi ngửi, là mùi vị của tri thức.

Anh thích.

Đang đặt sách lên kệ sách, điện thoại rung lên.

Cầm lên nhìn ——

Thần Tài chuyển khoản một trăm ngàn tệ .

Văn Khâu:

【 học tập cho tốt. 】

Ối trời!

Kỷ Liêu quỳ rạp trong lòng.

Không gì an tâm hơn là chuyển khoản.

Kỷ Liêu vội vàng hồi đáp:

【 Cảm ơn Văn tiên sinh! Tôi nhất định học tập cho tốt mỗi ngày tiến lên, tuyệt không phụ lòng tin tưởng của ngài! 】

Chỉ dựa vào chữ viết không đủ để bày tỏ tâm ý, anh tìm kiếm biểu tượng cảm xúc, lại gửi một chuỗi:

【 Bút tâm! 】

【 Yêu ngài! 】

【 Moah moah! 】

 

back top