Dưới sự tấn công của Hàn Triều, tôi buộc phải thỏa hiệp và chia tay với bạn gái.
Triệu Niệm không gặp thời, những cô bạn gái trước của tôi đều có biệt thự cộng thêm mười triệu tệ tiền bồi thường.
Nhưng bây giờ tôi nghèo rồi, chỉ có thể cho cô ấy ba bốn cửa hàng.
Mặc dù đất ở Đế Đô đắt như vàng, nhưng vị trí địa lý của mấy cửa hàng đó hơi hẻo lánh, chỉ bán được khoảng vài triệu tệ.
Hàn Triều có lẽ sợ hãi gã công tử đào hoa như tôi, hành động thần tốc đưa tôi sang Mỹ đăng ký kết hôn. Chúng tôi bây giờ là vợ chồng hợp pháp.
Tôi cũng nghĩ thoáng ra rồi. Nhà họ Hàn giàu hơn nhà họ Thẩm, Hàn Triều lại rất chịu chi cho tôi. Ban ngày hắn cung phụng tôi như ông tổ, buổi tối hắn ‘phục vụ’ không tệ, tôi cảm thấy thoải mái hơn so với hồi tôi là người chủ đạo.
Hơn nữa, không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, quan hệ giữa Hàn Triều và bố mẹ hắn rất tệ.
Hồi nhỏ nhà hắn nghèo, ra đời chưa được bao lâu thì bố mẹ hắn đã bỏ hắn lại nhà ông bà ngoại đi làm ăn xa, ở ngoài lại sinh thêm một cậu con trai nữa. Nguồn lực eo hẹp, họ định bỏ rơi một đứa, chính là Hàn Triều.
Hàn Triều chưa từng gặp bố mẹ ruột trước năm bảy tuổi. Khi nhà ông bà ngoại giải tỏa, bố mẹ hắn mới quay về.
Ông ngoại hắn chỉ có một mình mẹ hắn là con gái, nên chia tiền thành hai phần, một phần cho mẹ hắn, một phần cho hắn.
Nhưng khoản tiền của Hàn Triều, luật pháp quy định 18 tuổi mới được quyền chi phối.
Để chiếm hết số tiền, bố mẹ hắn mới đồng ý đưa hắn về sống chung. Nhà họ là nhờ tiền giải tỏa mà phát tài, kiểu đại gia mới nổi, đều rất trơ trẽn, ví dụ như bây giờ.
Toàn thân tôi đau nhức không thể cử động nổi, Hàn Triều không có chút áy náy nào, ngược lại còn hiển nhiên bắt tôi phải thích nghi.
Hàn Triều chỉnh lại cà vạt, nhìn thấy ánh mắt oán hận của tôi qua gương, khẽ cười: “Không thể trách anh được, dám công khai tán tỉnh phụ nữ khác, ‘chà’ em một trận coi như còn nhẹ.”
“Cô ta tự ngồi lên đùi, còn trách tôi à.” Tôi bĩu môi: “Hừ, sớm muộn gì tôi cũng thiến anh!”
Hàn Triều là tân quý trong giới thương trường, nhà họ Thẩm vực dậy, chuyện hôn nhân của chúng tôi khá gây xôn xao.
Cả hai gia đình đều bay ra nước ngoài.
Không ít người bàn tán, cũng có người đào bới chuyện phong lưu trước đây của tôi, suy đoán rằng tôi không thích đàn ông, bị Hàn Triều cưỡng ép yêu.
Dưới sự giúp đỡ của Hàn Triều, nhà họ Thẩm và công ty do chính hắn thành lập bây giờ quyền lực không chênh lệch nhiều. Không ít người muốn trèo cao mong chúng tôi ly hôn.
Không phải phụ nữ quyến rũ tôi, thì cũng là đàn ông bò lên giường hắn.
Tôi đã quen với ‘thứ’ đó của hắn rồi. Mặc dù không thích đàn ông, nhưng nếu thật sự ly hôn với hắn, tôi sẽ không thích nghi được.