Omega Nhát Gan Mỗi Ngày Đều Mang Cơm Cho Tôi

Chương 16

Ông ta cầm gậy bóng chày, muốn giáo huấn tôi một trận.

Ông nội và bố, người thì chửi rủa, người thì cản lại.

Anh trai thì lạnh lùng nói vài lời mỉa mai, vừa đề phòng ông ta động tay.

Chú hai, chú ba bị ép ra nói vài lời hòa nhã.

Trận náo loạn này, cuối cùng kết thúc bằng việc tôi dùng một cái gạt tàn đập vào đầu thằng Alpha con riêng phía sau ông ta, m.á.u chảy lênh láng.

Chẳng có ý nghĩa gì cả.

Hai giờ đêm, tôi dựa vào ban công hóng gió.

Vẻ mặt vô cảm sờ lên vết thương trên mặt.

Muốn lấy một viên kẹo từ trong túi ra, nhưng lại móc ra chiếc điện thoại.

Vừa ra nước ngoài, điện thoại đã hỏng.

Bạn bè ở bên cạnh, tôi cũng lười suy nghĩ về chuyện điện thoại.

Cứ thế chơi điên cuồng vài ngày.

Đến khi sắp về nước, mới nhớ ra điện thoại hỏng. Lái xe đến thành phố gần nhất, mua một cái mới.

Bật máy lên mới phát hiện có không ít tin nhắn.

Ngoài bố và anh cả, còn có một số điện thoại mà tôi không thể nghĩ tới.

Một dãy số lạ hoắc.

Mấy ngày ở nước ngoài.

Cậu ta nói: “Tuyết rơi rồi, đẹp lắm.”

Kèm theo một bức ảnh tuyết rơi ở thành phố B.

Một tin nhắn khác, cách đây hai tiếng.

Cậu ta nói: “Chúc mừng năm mới.”

Còn kèm theo một pháo hoa cô đơn ở cuối.

Ngốc nghếch y như người vậy.

Nhìn mấy tin nhắn này, lại nghĩ đến Omega gầy gò kia.

Tôi dường như có thể thấy được dáng vẻ cậu ta gõ chữ.

Má hơi đỏ, hai mắt sáng lấp lánh nhắn tin, dĩ nhiên là bám người.

back top