Tay tôi khựng lại, khẽ nói: "Thấy rồi."
Lúc đó anh ấy tìm được số điện thoại tôi để lại ở trại hè, gửi tin nhắn cho tôi.
Tin nhắn nói, anh ấy sắp ra nước ngoài, muốn gặp tôi một lần trước khi đi.
Thực ra số điện thoại đó tôi không dùng nhiều, nhưng lại tình cờ mở máy vào ngày hôm đó.
Tôi thấy tin nhắn, lập tức đi đến sân bay.
Chỉ là trên đường đi, tôi nhận được tin mẹ tôi qua đời.
Tôi không đi tiếp nữa, mà quay về gặp mẹ tôi lần cuối.
Nghe tôi kể xong, mắt Lý Tê Trì lập tức đỏ hoe: "Xin lỗi."
Lúc đó anh ấy không gặp được tôi, luôn trách tôi nhẫn tâm.
Sau này anh ấy làm vỡ điện thoại, tôi cũng không tìm được anh ấy.
Chúng tôi trách móc nhau, luôn hận đối phương không đủ kiên định.
Cho đến khi mọi chuyện qua đi rất lâu, lâu đến mức không còn có thể gây ra bất kỳ gợn sóng nào nữa.
Tôi băng bó xong cho anh ấy, đột nhiên nghe thấy anh ấy nói:
"A Dụ, có thể cho tôi trở thành gia đình của cậu không?"
"Tôi không muốn, lỡ mất nữa."
Linh hồn phiêu bạt dường như đã nghe thấy sự chỉ dẫn của anh ấy.
Trái tim cô đơn đã lâu lại bắt đầu đập.
Tôi gật đầu: "Được."
-Toàn văn hoàn-