Sau khi bản thiết kế được duyệt, chủ thuê mời tôi đích thân giám sát việc trang trí.
Bất kỳ vật liệu nào cũng phải dùng loại đắt nhất, nói rằng cậu ấy không thiếu tiền.
Nói rằng bạn trai cậu ấy mỗi lần tìm cậu ấy, đều chuyển cho cậu ấy rất nhiều tiền.
Tôi khựng lại, cười nói được.
Thương Lạc quả thực rất hào phóng.
Cũng đã từng cố gắng đưa tiền cho tôi.
Nhưng tôi không lấy.
Anh ta hỏi tôi tại sao.
Tôi nói tôi không phải là người bán thân, cũng không thiếu tiền.
Anh ta cười khẩy: "Em là một Beta, ngược lại còn thanh cao hơn cả Omega."
Có lẽ, anh ta thích những người chấp nhận tiền của anh ta hơn chăng.
Không liên quan đến tôi nữa.
Tôi chỉ muốn làm cho xong, kiếm được đơn hàng lớn này.
Vì thế mỗi ngày đi làm cùng công nhân trang trí, dặn dò rõ ràng từng chi tiết nhỏ.
Khi hình dáng sơ bộ hiện ra, chủ thuê rất kinh ngạc.
Khen tôi: "Không hổ là nhà thiết kế hàng đầu trong ngành, tìm được cậu đúng là tìm đúng người rồi."
Không ai không thích được khen.
Tôi cười một tiếng.
Chủ thuê lại ôm điện thoại, nhếch khóe miệng đi trò chuyện.
Tôi cũng vô thức nhìn điện thoại.
Ba giờ chiều.
Thương Lạc chắc đang bận quay phim.
Tháng trước anh ta đã nói, anh ta nhận một bộ phim điện ảnh, phải quay hai tháng.
Bất giác thở phào nhẹ nhõm, tôi yên tâm.
Nhắc nhở thợ lắp đèn trần cẩn thận một chút.
Mải mê làm việc, quên mất thời gian.
Trước cửa căn nhà mới này, không biết từ lúc nào đã đứng một người.