HÓA RA TÔI CHỈ LÀ MỘT MÓN ĐỒ CHƠI, ANH ẤY ĐÃ CÓ VỊ HÔN THÊ CỦA MÌNH

Chương 10

Tôi bận rộn mãi cho đến cuối năm.

Nhưng điều tốt là, về nhà luôn có một chiếc chăn ấm áp.

Hứa Hủ ngủ say, trên mặt có một vệt đỏ, tôi nhìn một lúc, có chút không vui.

Tôi có chút muốn nghe cậu ấy nói chuyện với tôi.

Cố ý lấy chân làm lạnh cậu ấy, cậu ấy nhăn mày chửi tôi, “Đờ mờ, anh muốn làm tôi c.h.ế.t cóng à!”

Nói là vậy, nhưng lại không đá tôi ra.

“Ồ, không cố ý, ngủ đi.”

“Bị anh làm cho tỉnh giấc thì ai mà ngủ nổi nữa.”

“Không ngủ được thì tốt.”

“Anh… cút… ưm.”

Khi tỉnh dậy, Hứa Hủ vẫn đang ngủ, tôi nhẹ nhàng rời giường, nhưng lại không nhịn được cúi đầu hôn lên trán cậu ấy.

Hoàn toàn không nhận ra sự thân mật không mang dục vọng này kỳ lạ đến thế nào.

Và lòng bàn tay của Hứa Hủ vô thức cuộn lại.

Cứ như thể, cậu ấy đang nắm vạt áo của tôi khi ngủ vậy.

Thể xác ở quá gần, trái tim cũng sẽ bị kéo theo, và tất cả điều này, đều diễn ra một cách thầm lặng.

Hôm nay là đêm giao thừa, tôi thường chuẩn bị bao lì xì cho người giúp việc và quản gia trong nhà.

Tất cả đều vui vẻ, phát xong tôi gọi quản gia lại.

“Tìm cho tôi một phong bì lì xì trống nữa.”

Ông ấy tìm cho tôi một cái, tôi lại không hài lòng lắm, “Đổi cái lớn hơn.”

Lại tìm một cái khác, “Lớn hơn nữa đi.”

Cuối cùng thực sự không còn nữa, tôi đành chịu, nhét đầy tiền rồi đặt trên đầu giường của Hứa Hủ.

Vươn tay gảy gảy tóc cậu ấy.

“Hứa Hủ, chúc mừng năm mới.”

Đó là sự dịu dàng mà ngay cả bản thân tôi cũng không nhận ra.

Và sau khi tôi nhẹ nhàng đóng cửa, có người đã mở mắt.

Một nụ cười, giọng điệu rất mềm mại, “Bùi Tế Hàn, chúc mừng năm mới.”

 

back top