ENIGMA ĐÁNH DẤU ALPHA KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 17

Nhìn Alpha sau khi ăn xong ngoan ngoãn nằm trên giường ngủ.

Tôi lấy điện thoại ra chào Tạ Kỷ Hòa một tiếng.

"Bố, bố thấy tin nhắn của con chưa?"

"Thấy rồi, ngày mai con đưa nó đến bệnh viện làm kiểm tra."

"Vâng. Tình trạng này của cậu ấy, là do nguyên nhân gì ạ?"

"Có phải kỳ mẫn cảm của nó sắp đến rồi không? Khả năng cao là tin tức tố hỗn loạn, khiến nó rơi vào thế giới ảo tưởng của chính mình."

"Ngày mai con sẽ tìm cớ đưa cậu ấy đến bệnh viện."

"Chồng, sao anh gọi điện thoại lại chạy ra ngoài vậy?"

"Vợ ơi, anh vào ngay đây."

Tạ Kỷ Hòa ở đầu dây bên kia nghe thấy tiếng chồng vợ ở đây, trực tiếp ngắt điện thoại.

"Tỉnh rồi à? Sao không ngủ thêm một lúc nữa." Tôi nắm tay cậu ấy siết chặt, ngón trỏ nhẹ nhàng cạo cạo chóp mũi cậu ấy.

"Em muốn ngủ cùng anh." Lê Miểu vừa nói vừa ôm tôi, hai chân liền quấn lấy eo tôi.

Tôi nuốt nước bọt, đợi cậu ấy tỉnh lại, có khi sẽ vặn cổ tôi mất.

Sau đó lại chạm vào môi tôi, hôn một cái lên má tôi, "Ngủ với em đi mà, chồng ơi."

Thôi vậy, làm bao cát cho cậu ấy đá cũng được.

"Được, anh ngủ cùng em." Tôi ôm lấy Lê Miểu, giơ tay tắt đèn, chỉ để lại một chiếc đèn ngủ mờ ảo.

 

 

back top