EM GÁI LẤY TIỀN SÍNH LỄ CHUỒN TRƯỚC NGÀY CƯỚI, NHÂN NGƯ BỊ GÁN CHO GIAO NHÂN SINH BẢO BẢO

Chương 11

Kim Úy Thành muốn mời giáo viên chuyên nghiệp đến dạy tôi tại nhà, nhưng tôi khăng khăng muốn đến trường để hòa nhập với xã hội.

Ngày đầu tiên đến trường, tôi không để Kim Úy Thành đưa đi.

Chiếc xe của anh ấy trông rất đắt tiền, nếu bị bạn học nhìn thấy nói linh tinh thì không hay.

Mặc dù vậy, các bạn học trong lớp vẫn tò mò về tôi, suốt buổi học liên tục nhìn tôi.

Tan học, vài người đến nói chuyện với tôi.

"Bạn học, cậu tên là Giang Ngư phải không? Sao bây giờ cậu mới nhập học?"

"Cậu đẹp quá."

"Đúng vậy, còn đẹp hơn cả con gái..."

Tôi là con trai, họ lại nói tôi đẹp.

Tôi hơi không đồng tình, đang định đính chính thì có người ở góc chen vào: "Đẹp thì có ích gì, người ta bị ngốc."

Mấy người vừa nói tôi đẹp cũng nhìn chằm chằm tôi, một lúc sau phụ họa: "Hình như đúng thật, thảo nào không nói gì, hóa ra là ngốc."

Những lời nói xì xào xung quanh mang đầy ác ý.

"Sao chó mèo gì cũng có thể vào trường mình?"

"Đúng đó, hôm nay là thằng ngốc, sau này kẻ g.i.ế.c người cũng có thể vào."

Tôi chưa từng gặp cảnh này, hoảng loạn giải thích, "Tôi không ngốc, chỉ là suy nghĩ chậm hơn người thường thôi..."

Có người đẩy tôi một cái, "Thế không phải là ngốc à? Rốt cuộc cậu là quan hệ với ai?"

Những người khác cũng hùa theo cười vang: "Cậu không hiểu phải không? Mau dọn đồ về nhà đi!"

Ánh mắt cả lớp đều đổ dồn vào tôi.

Toàn thân tôi lạnh toát, không nói nên lời, giống như trở về lúc nhỏ bị em gái vu oan cướp đồ chơi của nó.

Tôi muốn lớn tiếng nói với họ rằng tôi không ngốc, nhưng lời đến miệng, cổ họng lại như bị nghẹn lại.

Lúc này, chàng trai cao lớn ở góc lại cất lời một cách mỉa mai.

"Đừng thấy nó ngốc, thực ra nó dâm đãng lắm.

"Mấy người biết nó là người của ai không?"

 

 

back top