CHIM HOÀNG YẾN TRỌNG SINH THÀNH CON TRAI CỦA KIM CHỦ

Chương 2

“Dì ghẻ, có sướng không?” Cậu ta đột nhiên hỏi.

Tôi nhắm mắt: “Sướng cái khỉ gì, lạnh c.h.ế.t đi được.”

“Tôi hỏi anh có sướng không khi được bố tôi địt, anh không hiểu à?” Cậu ta cười.

Tôi cố nhịn xúc động muốn đánh cậu ta, tức đến run người.

Tên khốn, tôi đây làm việc kiếm tiền bằng sức lao động, hơn hẳn cái loại phú nhị đại ăn không ngồi rồi như cậu.

Suốt quãng đường, cậu ta bật loa ngoài nghe hai cuộc điện thoại, lần lượt là một nam và một nữ gọi đến. Một người là bạn trai, một người là bạn gái, nhưng nhìn kiểu này của cậu ta thì chắc chắn không chỉ có hai người đó.

Chiếc xe càng đi càng xa, dần dần rời khỏi khu nhà trọ của tôi, chạy ra vùng ngoại ô.

Khi tôi mở mắt và nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn.

“Dì ghẻ, anh có biết anh bám người lắm không? Bố tôi sắp phiền c.h.ế.t rồi đấy,” Trì Gia lại châm một điếu thuốc, “Hơn nữa năm nay anh cứ can thiệp vào công việc của ông ấy, anh biết quá nhiều rồi.”

Một cảm giác ớn lạnh từ từ bò lên gáy tôi. Tôi nuốt nước bọt, nhìn khuôn mặt góc cạnh của Trì Gia.

Mãi sau tôi mới nghẹn ngào hỏi: “Thế là anh ta muốn cắt đứt với tôi sao?”

“Suỵt, anh đừng khóc,” Trì Gia liếc nhìn tôi, “Yên tâm đi, ông ấy không muốn cắt đứt với anh đâu.”

Tim tôi chợt nhẹ nhõm, nhưng câu nói tiếp theo của Trì Gia đã đẩy tôi xuống vực thẳm:

“Bố tôi giao anh cho tôi rồi, bảo tôi xử lý anh.”

Một phút sau tôi mới hiểu câu nói đó.

– Là vì tôi không an phận, tôi đã ảnh hưởng đến cuộc sống của Trì Thái An, nên anh ta muốn g.i.ế.c tôi!

Tôi giận dữ: “Các người…”

Đột nhiên, chiếc xe thể thao phanh gấp giữa rừng sâu. Trì Gia không nói hai lời, tháo dây an toàn của mình, rồi vòng ra ngoài, lôi tôi ra khỏi xe.

Những chuyện xảy ra sau đó, tôi thực sự không muốn hồi tưởng lại.

Cậu ta không biết lấy đâu ra một sợi dây ni lông, thô bạo trói chặt hai tay tôi, rồi ấn tôi vào một thân cây!

“Súc sinh, cậu định làm gì? Các người định làm gì?!” Tôi gào thét vùng vẫy, nhưng không có tác dụng. Cậu ta dường như đang cởi thắt lưng.

Đầu óc tôi trống rỗng – khoảnh khắc đó, tôi thấy cái c.h.ế.t không đáng sợ, mà điều đáng sợ là Trì Thái An, người tôi yêu sâu đậm, đã không cần tôi nữa.

Trên đời này, ngoài anh ta, tôi không còn ai để yêu cả.

“Ngoan ngoãn đi!” Giọng Trì Gia vang lên sau lưng tôi.

Nước mắt làm nhòe mắt tôi. Cuối cùng tôi cũng bùng nổ, gào lên:

“Sĩ khả sát, bất khả nhục! Tôi liều với cậu!”

Tôi dồn hết sức lực vùng thoát khỏi cậu ta, rồi lao thẳng về phía trước, nhảy xuống dưới núi!

Phía dưới tối đen như mực, chắc sẽ không c.h.ế.t đâu nhỉ?

Kết quả, tôi thực sự đã chết.

Khoảnh khắc c.h.ế.t đi, một loạt hình ảnh lướt qua mắt tôi, toàn bộ đều là hình bóng của Trì Thái An.

Lần đầu tiên tôi thấy anh ta ở hộp đêm khi đi làm thêm, tôi đã yêu anh ta từ cái nhìn đầu tiên với bộ vest lịch lãm và vẻ ngoài đẹp trai tuyệt trần.

Lần đầu tiên lên giường với anh ta.

Lần đầu tiên anh ta đưa tôi đi ăn tối.

Lần đầu tiên bước chân vào nhà anh ta.

Lần đầu tiên anh ta mỉm cười với tôi.

– Trì Thái An, anh quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn rồi.

Mạng sống của tôi, Đới Gia Bảo, không đáng giá, nhưng tôi thực sự yêu anh, yêu đến cuồng dại.

Anh lại đối xử với tôi như thế này, và cả thằng con súc sinh của anh nữa, hai cha con các người đối xử với tôi như thế này…

Kiếp sau, tôi và các người không đội trời chung!!!!!

“Không đội trời chung!!!!!”

Mở mắt, tôi gào lên.

 

back top