BETA ĐI XEM MẮT, BỊ ALPHA NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH

Chương 8

...

Kể từ khi ăn xong bữa cơm đó, Trình Cù trở nên vô cùng trừu tượng.

Mặc dù ban đầu hắn đã rất trừu tượng rồi.

Cứ như thể bữa cơm đó là tiệc đính hôn, ăn xong thì bước tiếp theo là phải kết hôn vậy.

Hắn không chỉ tuyên bố với bên ngoài rằng mình sắp kết hôn, mà ngay cả khi nói chuyện với tôi, thỉnh thoảng còn buột ra vài từ "bảo bối," "người yêu."

Khiến toàn thân tôi nổi da gà.

Mặc dù lần nào tôi cũng lập tức ngăn cản, và lần nào hắn cũng gật đầu nói lần sau không gọi nữa.

Nhưng kết quả là quay đầu đã quên ngay.

Thậm chí có lần hắn mồm mép dẻo quẹo như vậy, lại bị đồng nghiệp bệnh viện nghe thấy.

Dù tôi giải thích thế nào, đồng nghiệp cũng chỉ cười bí hiểm, nói "Hiểu, tôi hiểu hết, tình thú của anh em mà."

Và rồi ngày hôm sau, tin tức tôi và Trình Cù đã ở bên nhau lan truyền khắp cả tầng.

Lúc này tôi mới thấm thía thế nào là tin đồn chạy nhanh hơn lời đính chính.

Tôi: "..."

Kệ họ muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Mệt rồi.

Hôm nay tan ca, Trình Cù lại kiên cố ngồi chồm hỗm ở cổng bệnh viện như thường lệ.

Tôi còn chưa mở miệng, hắn đã nhanh chóng nói trước: "Em đừng từ chối tôi vội, tôi đã hỏi thăm rồi, xe của em đã gửi đi bảo dưỡng, bây giờ em không có xe."

"Dù sao em đi taxi cũng là đi, ngồi xe tôi cũng là ngồi, lát nữa bão sẽ đổ bộ rồi, cho tôi một cơ hội đưa em về nhà đi."

Tôi đang do dự, đồng nghiệp đi ngang qua đột nhiên lớn tiếng gọi: "Ôi, bác sĩ Tống, bạn trai đến đón à."

Chưa kịp phủ nhận, Trình Cù lập tức lớn tiếng đáp lại: "Đúng rồi! Sợ bảo bối của tôi về nhà một mình cô đơn mà!"

Đồng nghiệp giơ ngón tay cái lên.

Tôi: "..."

Nắm đ.ấ.m cứng lại rồi.

Tôi nghiến răng nghiến lợi: "Không đi, tôi bắt taxi!"

 

back top