BETA ĐI XEM MẮT, BỊ ALPHA NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH

Chương 3

Tôi chỉ coi bữa cơm này là một nhiệm vụ mà gia đình giao xuống, nên sau khi ăn xong, tôi cũng không để tâm.

Về đến nhà, sau khi vệ sinh cá nhân đơn giản rồi nằm lên giường, vừa cầm một cuốn tạp chí y khoa lên định đọc thì điện thoại rung hai tiếng.

【Hôm nay gặp mặt rất vui vẻ, khi nào chúng ta gặp lại?】

... Vui vẻ sao?

Không hề.

【Đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, không cần gặp lại.】

Sau khi gửi tin nhắn dứt khoát, tôi không để ý đến chiếc điện thoại đang tiếp tục rung, mà tiếp tục đọc tạp chí.

Ngày hôm sau, tôi đi làm ở bệnh viện như bình thường, nhưng lại có một bệnh nhân không ngờ tới xuất hiện.

Khóe miệng tôi giật giật, sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm.

"Trình tiên sinh thấy cơ thể có chỗ nào không khỏe sao?"

Trình Cù đến bệnh viện cũng ăn mặc như thể đi dự tiệc, áo vest là đồ nguyên bộ, tóc được chải chuốt kỹ lưỡng bằng keo.

"Gần đến kỳ mẫn cảm của tôi rồi, có thể giúp tôi kê một ít thuốc ức chế không?"

"Có thể."

Vừa nhấp vào hệ thống để kê thuốc, Trình Cù lại nói: "Có lẽ vì tin tức tố của tôi quá mạnh, nên mỗi lần đến kỳ mẫn cảm tôi đều đặc biệt khó chịu, ngoài dùng thuốc ức chế ra, còn cách nào khác để giảm bớt không?"

"Thực ra, so với thuốc ức chế, trải qua kỳ mẫn cảm cùng với bạn đời của mình là lựa chọn tốt nhất."

"Beta cũng được sao?"

"Được, nhưng Omega là tốt nhất, tin tức tố của Omega có thể giúp anh trấn an rất tốt, nếu có thể, tôi khuyên anh nên chọn một Omega có độ phù hợp cao làm bạn đời cố định."

Hắn trợn tròn mắt, bắt đầu tự biện hộ.

"Không phải, hôm qua tôi nói là thật, bên cạnh tôi thật sự không có Omega nào..."

Tôi liếc nhìn xuống, ánh mắt dừng lại trên điện thoại của hắn.

Trên màn màn hình đang hiển thị tin nhắn vừa nhảy ra.

【Trình thiếu khi nào lại đến ạ, Omega lần trước ngài bao nhớ ngài lâu lắm rồi đó.】

Trình Cù: "..."

Tôi: "Xin lỗi, không cố ý dò xét chuyện riêng của anh, chỉ là vô tình nhìn thấy."

Trình Cù kích động lên: "Không phải, tôi có thể giải thích, đây là hiểu lầm! Tôi căn bản chưa bao giờ bao cậu ta, chỉ là trước đây thấy cậu ta ở hội quán bị Alpha khác ức hiếp, tôi không thể nhìn được, giúp cậu ta dạy dỗ tên khốn nạn kia một trận, rồi cho cậu ta một khoản tiền khẩn cấp thôi, tôi thật sự không—"

"Trình tiên sinh," tôi mặt vô biểu cảm ngắt lời, "Bây giờ là giờ làm việc, không nói chuyện riêng tư. Thuốc ức chế của anh đã được kê xong, quét mã đóng tiền rồi lên lầu hai lấy thuốc là được, người tiếp theo."

Trình Cù mím chặt môi, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ cũng rủ xuống trông ủ rũ.

Hắn buồn bã 'ồ' một tiếng, đứng dậy một cách già nua như một bà lão, bước ra ngoài với những bước chân lảo đảo.

 

back top