BETA ĐI XEM MẮT, BỊ ALPHA NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH

Chương 14

Trình Cù có lẽ được trời cao phù hộ, bụng có nhiều cơ quan nội tạng, nhát d.a.o đó không trúng chỗ hiểm.

Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cần phải tĩnh dưỡng.

Trên giường bệnh, Trình Cù nhắm chặt mắt, môi tái nhợt.

Sáu tiếng trước, hắn còn đang hoạt bát làm phiền người khác.

Bây giờ lại nằm trên chiếc giường bệnh lạnh lẽo, vừa đi qua cổng quỷ môn quan.

Lại còn là vì tôi.

Người đàn ông này... có thể vì tôi, mà không cần cả mạng sống...

Đồ ngốc.

Tôi đưa bàn tay Trình Cù đang đặt ngoài chăn vào lòng bàn tay mình, nắm chặt.

Rất lâu sau, trên đầu truyền đến một chút động tĩnh.

Tôi lập tức ngẩng lên, thấy Trình Cù đã run rẩy mở mắt.

Tôi vội vàng cúi xuống: "Anh cảm thấy thế nào? Anh có thể sẽ thấy chóng mặt, nhưng đó là phản ứng bình thường do thuốc mê chưa được đào thải hoàn toàn, còn..."

Trình Cù khẽ mở miệng nói gì đó.

Tôi ghé tai sát hơn.

"Gì cơ?"

"Tôi sống rồi."

Ngón tay tôi siết chặt, "Ừm, anh sống rồi."

"Tôi nghe thấy rồi," Trình Cù chớp mắt, "Em nói chỉ cần tôi sống, em sẽ đồng ý tất cả mọi thứ với tôi."

Tôi khựng lại.

"Khi nào chúng ta kết hôn? Tôi cần chuẩn bị bao nhiêu tiền sính lễ? Sinh mấy đứa con?"

Tôi: "..."

Trình Cù quả là thiên phú dị bẩm, bị thương nặng như vậy, trong đầu lại nghĩ đến chuyện này.

Tôi vẻ mặt phức tạp: "Bây giờ điều quan trọng nhất của anh là phải nghỉ ngơi cho tốt."

"Không," Trình Cù vẻ mặt cố chấp, "Điều quan trọng nhất của tôi bây giờ là cưới vợ."

Cái người này!

Tôi tức giận làm bộ muốn bỏ đi, hắn lập tức giơ tay kéo tôi lại.

Động tác làm ảnh hưởng đến vết thương ở bụng, đau đến mức hắn xì một tiếng.

Tôi lập tức lo lắng cúi xuống.

"Anh đừng động! Vết thương sẽ rỉ m.á.u đấy."

Trình Cù tủi thân: "Em nói mà không giữ lời."

Hắn cứ như vậy, mở to mắt, bất động nhìn tôi.

Bốn mắt nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, tôi chịu thua.

Thở dài một hơi, cúi người đặt một nụ hôn nhẹ lên trán hắn.

"Tôi đồng ý với anh."

Trình Cù nét mặt vui mừng, đang định nói gì đó, tôi lập tức ngắt lời.

"Không được nói, nghỉ ngơi cho tốt."

Lần này hắn không đối đầu với tôi nữa, ngoan ngoãn nắm một ngón tay tôi, thành thật nhắm mắt lại.

 

back top