BETA ĐI XEM MẮT, BỊ ALPHA NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH

Chương 10

Căn hộ của tôi không lớn, một phòng ngủ chính và một phòng ngủ phụ.

Hai người ở vừa đủ.

Quần áo của Trình Cù ướt sũng, tôi tìm cho hắn đồ dùng cá nhân dùng một lần và bộ đồ ngủ tôi chưa dùng, bảo hắn mau đi tắm rửa.

Người này suốt quá trình cứ giữ nguyên trạng thái cười ngốc nghếch, bảo gì cũng gật đầu.

Lúc hắn tắm, tôi thay bộ đồ mặc ở nhà, đơn giản nấu hai suất mì.

Lúc mì được dọn lên bàn, Trình Cù vừa ra.

Tôi quay đầu, thấy hắn mặc quần áo của mình, không khỏi bật cười.

Hắn quá cao, ống tay áo và mắt cá chân đều bị hở ra một đoạn dài, có một cảm giác hài hước khó tả.

"Em còn cười, quần áo này quá nhỏ, tôi mặc như mặc đồ trẻ con ấy."

"Cả cái quần lót của em nữa, bó chặt khó chịu."

Hắn liếc nhìn phía dưới, "Nó hơi bị oan ức."

Tôi bày bát đũa, không thèm ngước mắt.

"Anh có thể khỏa thân chạy bộ ấy, tôi không có ý kiến."

"Thật sao? Em sẽ không nói tôi biến thái chứ?"

Tôi đảo mắt một vòng.

"Cút lại đây ăn cơm."

...

Trình Cù ăn rất nhanh, như thể vừa trải qua hai năm nạn đói, gió cuốn mây tan.

Ăn xong, hắn hài lòng thư giãn dựa vào lưng ghế.

"Đáng giá."

"Gì đáng giá?"

"Mấy tháng nay tôi bất chấp mưa gió chạy đến bệnh viện, đổi lại được bát mì này của em, đáng giá."

Tôi bật cười.

"Đã thấy đáng giá, thì mau đi rửa bát, đừng hòng ăn không uống không."

Trình Cù rất biết điều, vui vẻ ê một tiếng, ôm hai cái bát thoăn thoắt đi vào bếp.

Tôi cuộn tròn trên ghế sofa phòng khách đọc sách, lật vài trang, nhìn đồng hồ, cũng đã muộn rồi.

"Tôi về phòng đây, anh cũng ngủ sớm đi."

Vận động nhẹ gân cốt, tôi đứng dậy chuẩn bị về phòng.

Trình Cù lập tức xán lại gần tôi, một nhúm tóc trên trán không nghe lời vểnh lên.

"Tôi có thể ngủ cùng em không?"

"Không được."

Hắn lộ vẻ tiếc nuối.

"Vậy tôi có thể hôn em một cái không?"

"... Không được."

Nhúm tóc trên đỉnh đầu hắn ủ rũ rủ xuống.

Trình Cù kéo khóe miệng xuống, mi mắt hơi cụp, bày ra vẻ mặt đáng thương tội nghiệp.

"Vậy tôi có thể ôm em một cái không?"

Tôi: "..."

Tôi không trả lời.

Hắn cứ thế mở đôi mắt ướt át nhìn tôi, không chớp mắt.

Bốn mắt nhìn nhau.

"... Ôm ôm ôm, ôm xong thì cút đi ngủ—"

Chữ "ngủ" còn chưa kịp nói ra, tôi đã bị ôm chặt cứng.

Đầu mũi là mùi sữa tắm quen thuộc ở nhà, lồng n.g.ự.c kề sát truyền đến tiếng tim đập chói tai.

Trình Cù ôm rất lâu.

Tôi không giãy giụa, trong đầu ngược lại còn nghĩ một cách kỳ quái rằng, vòng tay của hắn thật ấm áp.

Một lúc sau, Trình Cù buông tôi ra.

Cười lộ cả tám cái răng, đưa tay gạt nhẹ tóc mái của em.

"Đi ngủ đi, ngủ ngon nhé."

"Ngủ ngon."

Tôi: "... Ngủ ngon."

 

back top