Trong buổi livestream, có người chặn buổi lễ lại, cầm điện thoại cho Tống Dã xem.
Sắc mặt Chu Đông Miên thay đổi, nắm lấy cổ áo Tống Dã, gào khóc: “Đừng xem, anh đừng xem, A Dã, đó không phải là sự thật.
Em không cố ý, anh ấy ngã c.h.ế.t không liên quan gì đến em.
Em không ngờ sân thượng lại trơn như vậy, làm sao em nghĩ được anh ấy vô dụng đến mức, đứng cũng không vững!”
Tống Dã đẩy mạnh cậu ta ngã xuống đất, chiếc kẹp tóc kim cương của cậu ta rơi xuống sàn, tóc tai rũ rượi, lớp trang điểm trên mặt nhòe nhoẹt.
Thật thảm hại, khiến tôi thật hả hê.
Chu Đông Miên, tôi nói muốn cậu sống không bằng chết, không phải nói chơi.
Cơn bão dư luận này dấy lên rất lớn, trên mạng bắt đầu có người liên tục nhảy ra, liệt kê những chuyện xấu Chu Đông Miên đã làm từ nhỏ đến lớn.
Có thật có giả.
Cư dân mạng bắt đầu thảo luận về địa vị xã hội, gia cảnh, môi trường sống ảnh hưởng đến tính cách của trẻ em.
Có người nói, trên đời này có một loại trẻ con, bẩm sinh đã là mầm mống xấu.
Tôi hoàn toàn đồng ý.
Chu Đông Miên gây ảnh hưởng xấu đến xã hội, bị đưa ra tòa án, bị phán xử nặng, không ai cứu được cậu ta.
Tống Dã cũng bị liên lụy, bị ngành giải trí phong sát, bị nhà họ Chu khai trừ.
Điều buồn cười nhất là, bố mẹ từng ghét Tống Ngọc nhất, thậm chí đến khi anh mất, vẫn mắng anh.
Đột nhiên xuất hiện trên truyền hình làm màu, nói Tống Ngọc là một đứa trẻ hiếu thảo đến nhường nào, tuy tính tình không tốt, nhưng phẩm hạnh đoan chính.
Nước mắt của họ hình như là thật.
Nhưng họ ngay cả Tống Ngọc thích hoa gì cũng không biết.
Trước mộ anh ấy chất đầy hoa cúc lớn, tôi phải chạy đi chạy lại mấy bận, mới vứt sạch đi.
Anh ấy ghét hoa cúc nhất, anh ấy kén chọn lắm, cứ bảo hoa cúc hôi.
Tôi thay anh dọn dẹp sạch sẽ căn nhà nhỏ của anh, ngồi bên cạnh anh tắm nắng.
Thật muốn được nói chuyện với anh.
Nói gì đây nhỉ?
Để tôi nghĩ xem.
Chỉ nói về chuyện, anh chưa từng nghe, chuyện tôi thích anh thôi.
END.