ALPHA ĐỈNH CẤP VÌ GIẬN DỖI MỐI TÌNH ĐẦU, MÀ CƯỚI TÔI

Chương 16

Ngày Tống Dã và Chu Đông Miên kết hôn, tôi canh trước màn hình livestream, sợ bỏ lỡ biểu cảm hạnh phúc của họ.

Chu Đông Miên mặc lễ phục cao cấp, duyên dáng bước đi trên lối hoa trải đầy hoa hồng trắng.

Tống Dã chờ đợi cậu ta ở cuối đường, dịu dàng đến thế.

Xứng đáng với câu nói: Người hữu tình, cuối cùng cũng thành quyến thuộc.

Họ dưới sự chứng kiến của mục sư, thổ lộ tâm tình, thề sẽ mãi mãi trung thành với nhau, bất kể sinh lão bệnh tử, không rời xa.

Sự hỗn loạn, bắt đầu từ khoảnh khắc này.

Trên mạng đột nhiên xuất hiện một đoạn video lớn, địa điểm là tầng thượng của trường học.

Trong hình có hai người, có thể thấy rõ, là gương mặt có phần non nớt của Chu Đông Miên, và một người con trai khác rất giống Tống Dã.

Hôm đó trời đổ tuyết, Chu Đông Miên đứng chênh vênh bên rìa sân thượng.

Cậu ta khóc lóc hỏi người con trai: “Có phải cậu thà nhìn tôi chết, cũng không chịu ở bên tôi?”

người con trai có vẻ mất kiên nhẫn: “Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa, tôi có người mình thích rồi, cậu mẹ nó bị điếc à?”

Chu Đông Miên không tin, tiếp tục làm loạn: “Người cậu thích là ai, là ai! Trong trường có ai đẹp hơn tôi!

Chẳng lẽ… là Phương Úc cái đồ nhà quê đó?

Cậu ta dựa vào cái gì? Tôi thích cậu hai năm, tôi thích cậu đến mức có thể c.h.ế.t vì cậu! Cậu ta dám không?”

Có lẽ là không nghe nổi người mình thích bị lăng mạ, người con trai cười lạnh.

“Chu Đông Miên, cậu là cái thá gì tôi rất rõ.

Mấy trò vặt vãnh của cậu, lừa Tống Dã thì được, chơi với tôi, cậu còn chưa đủ trình đâu.

Tôi nói một câu thôi, giao ảnh của Phương Úc ra, cậu mà còn làm trò rẻ tiền với cậu ấy nữa, tôi g.i.ế.c cậu có tin không?”

Chu Đông Miên trợn tròn mắt, im lặng nửa ngày không nói.

Rất lâu sau, cậu ta đột nhiên cười rồi nhảy xuống rìa sân thượng, nhún vai nói: “Cậu thật không có mắt nhìn, thật đấy, cậu có biết có bao nhiêu người thích tôi không?

Cậu chẳng qua là đứa con không được coi trọng nhất của nhà họ Chu, cậu làm gì mà kiêu ngạo với tôi, tôi cho cậu thể diện mà cậu không cần.

Muốn ảnh khỏa thân của Phương Úc phải không? Được thôi, tự cậu đến mà lấy đi.

Nếu cậu không lấy được, thì đừng trách tôi tung nó ra, cho cả thế giới đàn ông xem, cái đồ nhà quê đó là loại hàng gì.”

Cậu ta móc ra một chiếc thẻ nhớ từ trong túi, giơ cao lên.

Khoảnh khắc người con trai lao về phía cậu ta, cậu ta đột nhiên ngồi xổm xuống.

Ngày đó, đường trên sân thượng thật trơn, gió trên sân thượng thật lớn.

Một người con trai biến thành cánh bướm, dừng lại một chút, rồi theo gió bay đi.

Tôi vẫn nhớ, ngày đó trời rất tối, anh xoa tóc tôi, bảo tôi tan học chờ anh về cùng.

Tôi sờ vào lá thư tỏ tình đã viết sẵn trong cặp sách, đỏ mặt gật đầu.

Sau đó, anh ra ngoài và không bao giờ trở lại nữa.

Lá thư tỏ tình đó, vẫn được cất giữ trong cặp sách của tôi.

 

back top