XUYÊN THÀNH TIỂU PHƯỢNG HOÀNG, TA CỨU VỚT NHÂN VẬT PHẢN DIỆN

Chương 7

Về chuyện ấp trứng, Thẩm Kỳ Niên mỉm cười đẩy ta ra ngoài cửa.

Lôi ra cái máy ấp trứng mà hắn giấu trong nhà kho.

Ta kinh ngạc: "Ngươi mua máy ấp trứng từ khi nào vậy?"

Thẩm Kỳ Niên dịu dàng sờ trứng, cảnh giác ta đến gần: "Lúc ngươi ngủ."

Ta mù mờ.

Dù sao ta luôn ngủ mà.

Ăn ăn uống uống ngủ ngủ.

Hưởng thụ cuộc sống phượng hoàng tươi đẹp.

Phản diện không phải là số phận của kẻ đi làm thuê.

Làm mấy công việc, mượn cơ hội đầu tư chứng khoán kiếm được một khoản tiền.

Không lãng phí bộ óc IQ cao, hắn thành lập lại công ty.

Hiện vẫn đang trong giai đoạn khởi nghiệp.

Nghe hắn kể xong, ta lại lo lắng cho hắn: "Nếu tiền của ngươi thua hết thì sao?"

Thẩm Kỳ Niên không đợi được ta vui vẻ nhào vào lòng hắn, mà lại bị ta dội cho một gáo nước lạnh.

Hắn búng vào đầu ta một cái.

Hung dữ nói với ta: "Nuôi ngươi con gà mập nhỏ này và quả trứng kia thì dư sức."

Ta mới yên tâm tiếp tục ăn đồ ăn vặt.

Đối với món canh Thẩm Kỳ Niên hầm, ta tùy ý uống hai ngụm.

Vui vẻ chơi game.

Nhưng trong quan niệm của Thẩm Kỳ Niên luôn có một phong tục ở cữ sau sinh.

Ta không hiểu: "Ta là phượng hoàng, cơ thể ta rất tốt. Không cần phải tuân theo phong tục của loài người."

Thẩm Kỳ Niên giật lấy bánh quy nhỏ của ta, cướp lấy máy chơi game của ta, che đi cái bụng lộ ra của ta.

"Nếu không muốn tuân theo quy tắc của loài người, vậy thì ta sẽ nuôi ngươi như thú cưng."

Ban đầu ta còn vui vẻ.

Thấy thật nhẹ nhõm thoải mái.

Không cần Thẩm Kỳ Niên quản ta nữa.

Nhưng, rất nhanh chỉ sau ba ngày.

 

back top