VÌ TỶ LỆ SINH, OMEGA BỊ LIÊN MINH ÉP KẾT HÔN VỚI ALPHA CẤP S

Chương 7

Nhìn tờ báo cáo kiểm tra của tôi, đây đã là lần thứ ba Du Minh thở dài.

Hắn muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói: “A Niên, theo lời cậu nói, nếu Tống Cảnh Du biết sự tồn tại của đứa bé này, nó chắc chắn sẽ không sống yên ổn được đâu.”

“Hoặc là phá, hoặc là chạy, cậu chọn đi.”

Tôi đã mất khả năng suy nghĩ.

Mức progesterone rõ ràng cao trên tờ báo cáo kiểm tra đã nói lên tất cả vấn đề.

“Tôi... tôi nên làm gì?” Tôi nhìn Du Minh.

Du Minh nhìn chằm chằm tôi, nói thẳng: “Lời khuyên của tôi là phá bỏ.”

Phá bỏ.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong lòng tôi, tuyến thể của tôi đã đột nhiên co thắt đau nhói, dạ dày ngay lập tức quặn thắt, cực kỳ muốn nôn mửa.

Tôi bị làm sao thế này?

“Bản năng của Omega là như vậy, bản năng sinh sản cao hơn mọi thứ.” Du Minh đột nhiên nói.

“Nhưng tôi vẫn muốn nói, cậu đã bị Tống Cảnh Du đánh dấu vĩnh viễn, nếu muốn giữ đứa bé này, phải có pheromone của cậu ấy.”

“Nếu không, cậu phải xóa bỏ dấu vĩnh viễn, tìm Alpha khác cung cấp.”

Tôi sững sờ, tay đặt lên bụng dưới phẳng lì.

Sau một hồi im lặng dài, tôi nghe thấy giọng mình cất lên: “... Xóa bỏ dấu đi.”

Du Minh mím môi, “... Sẽ đau hơn cậu tưởng đấy.”

“Không sao,” tôi nở nụ cười với hắn, “Tôi rất giỏi chịu đựng.”

Du Minh nhìn tôi một lúc lâu, cụp mắt xuống.

“Chuẩn bị đi vào phòng phẫu thuật.”

Du Minh quả nhiên không bao giờ lừa tôi.

Không chỉ là đau hơn tôi tưởng.

Mà còn đau hơn tất cả những vết thương tôi từng chịu trong đời cộng lại.

Sự đau đớn thể xác dù có thể bỏ qua, nhưng sự suy sụp tinh thần lại càng khiến tôi nghẹt thở.

Sự mãn nguyện sau khi bị đánh dấu vĩnh viễn dần biến mất, thay vào đó là sự giãy giụa và cảm giác trống rỗng do sự hụt hẫng lớn mang lại.

Cứ như một phần linh hồn bị lấy đi.

Trong quá trình đó, tôi không ngừng khóc thét.

Trong đầu chỉ còn một ý nghĩ.

Tại sao lại lấy đi dấu của tôi? Tôi đã làm gì sai?

Cho đến khi kiệt sức.

 

back top