Nhưng rất nhanh, tôi cảm thấy không ổn.
Phản ứng của Cố Diễm càng lúc càng kích động, càng lúc càng không bình thường.
Hắn thô bạo hơn đêm qua rất nhiều, khiến tôi hơi đau.
Tôi nắm lấy tóc hắn, ngửa đầu đầy khó chịu.
「Cố Diễm, nhẹ, nhẹ chút.」
Nhưng hắn hoàn toàn không nghe.
Thân nhiệt của hắn nhanh chóng tăng cao, cả con mị ma nóng đến muốn bốc cháy.
Tôi đau đến mức cắn đuôi hắn, nhưng lại bị cái phần tam giác nóng rực ở chóp đuôi làm bỏng.
「Chủ nhân, tôi hình như...」
Cố Diễm muốn nói gì đó, nhưng chưa nói xong đã ngất đi vì sốt cao.
Tim tôi đột nhiên thắt lại, hoảng loạn đẩy hắn.
「Cố Diễm, Cố Diễm... cậu làm sao vậy? Tỉnh lại đi!」
Tôi luống cuống.
Run rẩy muốn gọi xe cấp cứu.
Nhưng chợt nhận ra, tôi không biết gọi xe cấp cứu chuyên dụng cho mị ma như thế nào.
Chợt nhớ ra tối qua cô mị ma của quản lý có để lại cách thức liên lạc cho tôi.
Mắt tôi sáng lên.
Nhưng vừa giơ cánh tay lên, nét bút đen đã mờ đi.
Đã bị Cố Diễm l.i.ế.m đến mức không còn nhận ra dãy số nữa.
Có bệnh thì vái tứ phương, tôi gọi điện cho quản lý, tìm mị ma nhà cô ấy.
Điện thoại được cô mị ma nhỏ bắt máy, giọng lười nhác:
「Alo, chủ nhân mị ma vô trách nhiệm này, tìm tôi làm gì?」
Tôi giọng vừa gấp gáp vừa áy náy:
「Chào chị, tôi muốn hỏi mị ma ngất xỉu thì nên đi khám ở đâu ạ?」
「Mị ma nhà tôi đột nhiên thân nhiệt tăng cao, sau đó ngất đi...」
Giọng lười nhác của cô mị ma nhỏ thay đổi.
「Cậu nói cụ thể tình hình của hắn cho tôi nghe.」
Tôi vừa nói, cô ấy vừa giúp tôi gọi xe cấp cứu chuyên dụng của bệnh viện mị ma.
Rất nhanh, xe cấp cứu chuyên dụng cho mị ma đến đón Cố Diễm.
Cố Diễm vừa đến bệnh viện đã bắt đầu làm các xét nghiệm, nằm trên giường bệnh truyền dịch.
Tôi cầm tờ kết quả xét nghiệm.
Giọng run rẩy.