Hôm nay là cuối tuần, Kim Huyễn sinh nhật, mấy đứa bạn hẹn nhau đi ăn mừng.
Lúc ra khỏi nhà, thiếu gia chỉnh lại mũ áo hoodie cho tôi, rồi bỏ món quà đã chuẩn bị sẵn vào cặp sách.
Ánh mắt anh dịu dàng, đôi môi mỏng khẽ mấp máy, ân cần dặn dò: “Kết thúc thì gọi điện cho anh, anh sẽ đến đón. Không được uống rượu, ăn cơm cho cẩn thận, đừng chỉ lo chơi…”
Nói lải nhải gì thế này.
Tôi chẳng nghe lọt tai được chữ nào, sự chú ý đều bị đôi môi đỏ mọng, dễ hôn của anh thu hút.
Một ý nghĩ chợt lóe lên, tôi rướn người qua, khẽ hôn lên khóe môi anh.
Thiếu gia bị tôi hôn đến hết giận, bất lực nói:
“Chê anh lắm lời, học được chiêu này để chặn miệng anh rồi à?”
Tôi lắc đầu: “Không có, chỉ là muốn hôn anh thôi.”
Lòng bàn tay thiếu gia đỡ lấy gáy tôi, trao cho tôi một nụ hôn ngắn ngủi nhưng sâu lắng, rồi buông tôi ra, ngón cái xoa nhẹ khóe môi còn ướt của tôi.
“Đi đi, chơi vui vẻ nhé.”
Tiệc sinh nhật của Kim Huyễn được tổ chức trong một phòng KTV, không khí rất náo nhiệt.
Tôi luôn ghi nhớ lời dặn của thiếu gia, trước mặt tôi lúc nào cũng chỉ có một ly nước cam.
Mấy đứa bạn chơi vui quá đà bắt đầu trêu chọc, nhất là nhắm vào cái “em bé ngoan” như tôi.
“An Hữu, sinh nhật của bạn thân, không uống một ly thì không phải phép đâu?”
“Chỉ một ly thôi! Bia thôi mà! Nể mặt tí đi!”
“Đúng rồi đúng rồi, đi chơi ai mà không uống rượu!”
Ly rượu bị đẩy đến trước mặt, tôi khó xử lùi lại.
Đang không biết từ chối thế nào thì Kim Huyễn đi tới, một tay khoác vai tôi, tay kia giật ly rượu, ngửa cổ “ực ực” uống cạn.
Đối diện với những người đang trêu chọc, cậu ta cười mắng:
“Đừng có bày cái trò không uống là không nể mặt đó nữa. An Hữu đã nói không uống là không uống. Anh trai nó quản nghiêm lắm, bọn mày không biết chứ tao biết rõ.
“Hồi cấp ba tao rủ nó trốn tiết thể dục đi chơi game, nó còn không dám. Thôi được rồi! Đừng có trêu chọc linh tinh nữa!”
Tôi cảm kích nhìn cậu ta một cái, gật đầu mạnh: “Anh em tốt.”
Kim Huyễn xua tay, ra vẻ rất nghĩa khí: “Hai đứa mình thì nói gì đến nhau.”
Rồi lại nói nhỏ: “Lần liên hoan tốt nghiệp cấp ba, mày uống ly rượu đó suýt nữa xảy ra chuyện, làm tao cũng sợ c.h.ế.t khiếp.”