THEO MẸ TÁI HÔN, TÔI TRỞ THÀNH CON TRAI CỦA KẺ THÙ CỦA ANH TRAI KẾ

Chương 1

Lúc mới đến nhà họ Kỷ, tôi như một con nhím xù lông.

Đó là cuộc sống mà một người nghèo mười mấy năm như tôi chưa bao giờ trải nghiệm.

Khoảng cách quá lớn khiến tôi bối rối, chỉ có thể dùng vẻ lạnh lùng để che giấu sự bất an sâu thẳm trong lòng.

Nhưng bố Kỷ đối xử với tôi rất tốt, hiền hòa lịch sự, cho tiền rất hào phóng.

Và Kỷ Trạch Thanh, người lớn lên trong bầu không khí gia đình như vậy, lại càng là một quân tử khiêm nhường.

Kỷ Trạch Thanh về nhà nghỉ hè, vừa bước vào đã nở nụ cười ấm áp với tôi: "Tiểu Cảnh, chào em, anh là Kỷ Trạch Thanh, em có thể gọi anh là anh Thanh."

Kỷ Trạch Thanh là một người dịu dàng, dù tôi không thèm để ý đến anh ấy, anh ấy vẫn tận tụy làm tròn bổn phận của một người anh.

Anh ấy dẫn tôi đi gặp gỡ nhiều người, cũng giới thiệu bạn bè cho tôi, dạy tôi cách đối nhân xử thế, giúp tôi hòa nhập vào những giới mà ban đầu tôi không thể với tới.

Dần dần, Kỷ Trạch Thanh trở thành người tôi dựa dẫm nhất.

Anh ấy luôn mỉm cười xoa đầu tôi mỗi khi tôi làm tốt, như một lời công nhận.

Vào năm thứ ba mẹ tôi gả vào nhà họ Kỷ, người bố cờ b.ạ.c của tôi không biết nghe ngóng được tin tức ở đâu.

Lái một chiếc xe tải lao thẳng vào xe của bố Kỷ.

Mẹ và bố Kỷ c.h.ế.t tại chỗ, bố tôi bị kết án tử hình.

Tôi lại vào tù gặp gã cờ b.ạ.c thối nát đó, hắn cười ghê tởm, như một con quỷ bò ra từ địa ngục.

"Tao c.h.ế.t cũng phải kéo mẹ mày xuống địa ngục!"

Tôi gần như run rẩy không kiểm soát, nếu không có cảnh sát ở đó, tôi hận không thể xông lên đồng quy vu tận với hắn.

Tôi nhận ra, trên người tôi và hắn chảy cùng một dòng m.á.u hèn hạ, tàn bạo.

 

back top