THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH THỰC TẾ, KẺ THÙ KHĂNG KHĂNG MUỐN TÔI SƯỞI ẤM CHĂN CHO HẮN

Chương 8

Ngày hôm sau người quản lý bảo tôi đến công ty.

Anh ta nheo mắt, nhìn sợi dây đỏ trên cổ tay tôi, "Sao cậu đột nhiên lại đeo cái này? Lẽ nào thật sự hẹn hò với Tống Tư rồi?"

Tôi suýt chút nữa phun ra một ngụm nước.

"Anh đang nói linh tinh gì vậy?" Tôi giơ tay lên, "Đây là để trừ tà."

Người quản lý: "Cậu bị trúng tà à?"

"Cũng coi là vậy."

Tôi trả lời ậm ờ, mơ "xuân mộng" thì thôi đi, lại còn là "xuân mộng" với Tống Tư, nghĩ đến đã thấy bị trúng tà rồi.

Nói xong những chuyện vặt vãnh này, người quản lý bắt đầu nói chuyện chính: "Lần này gọi cậu đến, là để hỏi cậu có muốn xào CP với Tống Tư không."

"Cái gì?"

Thấy vẻ mặt của tôi, người quản lý thở dài, khuyên nhủ một cách chân thành,

"Hai cậu trong tuần này đều tăng fan điên cuồng, xào một chút có lợi cho cả hai bên, chỉ là không biết ý kiến của cậu thế nào?"

"Tôi..." Tôi xoa mặt, "Xào CP nam với nam, ngoài việc tăng fan ra, hình như cũng không có lợi ích gì khác nhỉ."

"Xào một cách âm thầm, chứ có bắt cậu xào một cách công khai đâu." Người quản lý nói, "Nếu cậu đồng ý, tôi sẽ trực tiếp bàn bạc với người quản lý của Tống Tư."

Tôi suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn từ chối.

Không biết tại sao, chỉ là trong lòng cảm thấy không thoải mái.

Hiện tại tôi vẫn chưa tìm được lý do cho sự không thoải mái đó.

Người quản lý luôn tôn trọng ý kiến của tôi, không nói thêm gì, mà chuyển sang một chủ đề khác, "Kịch bản lần trước đưa cho cậu xem thế nào rồi?"

Tôi còn chưa mở miệng, trợ lý vội vàng gõ cửa đi vào, "Anh, anh, anh ơi có chuyện lớn rồi!"

"Lại sao nữa?"

Mặt trợ lý đỏ bừng, "Tống Tư vừa đăng một bài Weibo, rồi xóa ngay lập tức."

Tôi đột nhiên cảm thấy bất an, khi mở miệng giọng nói đều run lên, "Hắn đăng gì?"

Trợ lý há miệng, rồi lại ngậm lại.

Cuối cùng cô ấy thở dài, trông có vẻ rất vui mừng và kích động: "Anh tự xem đi thì biết, trên mạng ảnh chụp màn hình bay tứ tung."

Tôi và người quản lý nhìn nhau, mở Weibo.

Tìm kiếm hot nhất: đừng bạo lực lạnh tôi.

Mí mắt trái của tôi giật một cái, tùy tiện mở một bài đăng.

Nguyên văn của Tống Tư là thế này: [Tình cảm của tôi tuy không đáng giá, nhưng có thể đừng bạo lực lạnh tôi không.]

Phía sau còn gắn thẻ tôi.

Mắt tôi tối sầm, tay cầm điện thoại run không ngừng.

Cuối cùng hai mắt trắng dã, ngã xuống thảm.

Trợ lý nhỏ như một con chim bồ câu: "Anh, anh, anh..."

"Anh không sao chứ?"

Tôi suýt chút nữa nôn ra một ngụm máu.

Tên Tống Tư c.h.ế.t tiệt, lại hãm hại tôi.

Người quản lý đã quá quen với những chuyện này, mạnh mẽ véo nhân trung của tôi, cuối cùng véo tôi tỉnh lại.

CP của tôi và Tống Tư vốn đã hot trong mấy ngày nay, đương sự lại đăng một bài Weibo như vậy, trực tiếp châm ngòi nổ, cả mạng xã hội đều hóng chuyện.

Kẻ phụ bạc, Trần Thế Mỹ, Tây Môn Khánh...

Các loại danh hiệu tồi tệ đều đổ lên đầu tôi.

Trong cơn thịnh nộ, tôi gọi điện cho Tống Tư.

Người quản lý tỏ vẻ kinh ngạc: "Cậu không chặn số điện thoại của anh ấy sao?"

Tôi không bận tâm trả lời, phía bên kia luôn báo đang bận.

Tôi gọi năm sáu cuộc, mới gọi được.

Khoảnh khắc kết nối, lửa giận trong người tôi bốc lên: "Tống Tư, anh có bị bệnh không?"

"Xin lỗi." Giọng hắn trầm thấp, "Tôi không cố ý."

"Không cố ý?" Tôi trợn mắt, "Một đoạn chữ dài như vậy, đừng nói với tôi là anh đăng nhầm nhé."

"Thật sự không cố ý." Phía hắn có tiếng ồn ào, có lẽ cả studio đều phát điên, "Tôi tưởng mình đăng nhập vào tài khoản phụ."

Tôi nhất thời không nói nên lời.

"Tôi sẽ giải quyết, sẽ không liên lụy đến cậu, cậu yên tâm." Tống Tư nói xong, chờ hai giây, thấy tôi không có phản ứng, liền nói, "Bên tôi sắp họp rồi, lát nữa sẽ liên lạc lại với cậu."

Hắn chủ động cúp điện thoại.

Tôi như một người câm, nửa ngày không nói được lời nào.

Người quản lý sốt ruột hóng chuyện: "Anh ấy nói gì?"

Tôi lấy lại giọng nói của mình, "Anh ta nói anh ta đăng nhầm tài khoản, ban đầu là định đăng vào tài khoản phụ."

Người quản lý sững sờ, nhìn tôi chằm chằm.

Người quản lý: "Ý là sao?"

Trợ lý là người phản ứng nhanh nhất: "A a a a còn có thể là ý gì nữa chứ, anh ấy chắc chắn là thầm yêu anh ạ."

Tay tôi theo bản năng run lên, lại nghĩ đến giấc mơ đêm qua.

Trên mạng như phát điên.

Tôi tạm dừng công việc mấy ngày nay, rất ít khi lướt mạng.

Kết quả Tống Tư như âm hồn không tan, bám riết lấy tôi trong mỗi giấc mơ.

 

 

back top