PHÁT HIỆN BẠN TRAI LỪA DỐI, TÔI ĐƯỢC CÔNG TỬ NHÀ GIÀU TỎ TÌNH

Chương 8

Tôi không biết Lâm Lạc Tinh có tâm lý gì.

Bộ dạng này của cậu ta.

Khiến tôi nhớ đến, một đứa trẻ gặp được món đồ chơi yêu thích, cảm giác mới lạ chưa qua, cứ phải không ngừng mân mê trong tay.

Cảm giác mới lạ của Lâm Lạc Tinh, rốt cuộc khi nào mới qua đi?

Tôi không biết, chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Cũng may buổi biểu diễn lần này rất thuận lợi.

Lúc kết thúc, một cơn mưa vàng rơi xuống sân khấu.

Một mảnh giấy vụn nhỏ bay vào mắt tôi.

Tôi cố nhịn cảm giác khó chịu, dụi mạnh mắt.

Giây tiếp theo, một bàn tay lạnh lẽo bóp lấy cằm tôi.

Khuôn mặt Lâm Lạc Tinh kề sát, “Mở mắt ra.”

Cậu ta cúi đầu, thổi bay mảnh giấy vụn trong mắt tôi.

“Xong rồi.”

Tôi ngây người tại chỗ.

Trong chốc lát, ngay cả tay chân cũng không biết đặt ở đâu.

“Cảm... Cảm ơn.”

Lâm Lạc Tinh, rốt cuộc cậu ta đã nhìn chằm chằm tôi bao lâu.

Ngay cả một hành động nhỏ như vậy.

Cũng có thể chú ý đến không sót một chi tiết nào sao?

 

 

back top