PHÁT HIỆN BẠN TRAI LỪA DỐI, TÔI ĐƯỢC CÔNG TỬ NHÀ GIÀU TỎ TÌNH

Chương 1

“Kiều Kiều, tháng này có thể chuyển trước tiền lương cho anh không?”

“Bệnh của mẹ anh lại nặng thêm rồi, anh thực sự hết cách rồi.”

Tôi và Lục Tầm đã lâu không gặp.

Tôi bận rộn luyện tập, anh ấy bận rộn với công việc.

Hôm nay anh ấy hiếm hoi dành thời gian đến tìm tôi.

Nhưng lại chỉ để xin tiền.

Trong lòng tôi chợt dâng lên một nỗi thất vọng.

“Em yên tâm,” Lục Tầm nhanh chóng cam đoan, “Anh nhất định sẽ sớm trả lại tiền cho em.”

Nghe anh ấy nói vậy, tôi lại không khỏi mềm lòng.

Lắc đầu.

“Không sao đâu, em ở đây cũng không cần dùng nhiều tiền, anh cứ cầm lấy đi.”

“Cảm ơn em! Kiều Kiều.”

“Anh yêu em.”

Nghe lời tỏ tình của Lục Tầm, vành tai tôi không khỏi đỏ lên.

Giữa hơi thở giao hòa, anh ấy cúi đầu xuống, môi chạm nhẹ vào môi tôi.

“Kiều Kiều, anh muốn hôn em...”

Tôi nhắm mắt lại, nhưng vẫn tinh ý nhận ra một cử động rất khẽ từ phía cửa.

Một tiếng động cực nhẹ, giống như tiếng màn trập máy ảnh.

Tôi tưởng mình nghe nhầm.

Theo bản năng ngước mắt lên.

Sắc mặt lập tức trắng bệch.

Cửa phòng trang điểm khép hờ.

Ngoài cửa không biết từ lúc nào đã có một người đứng đó.

Người đó tùy ý dựa vào khung cửa, tay cầm một chiếc máy ảnh lấy liền (polaroid).

Thấy tôi chạm ánh mắt với cậu ta trong gương.

Trên khuôn mặt không biểu cảm kia, chợt nở một nụ cười.

Trông như thể chỉ tình cờ ghé qua đây.

Tôi theo phản xạ run lên hai cái, vội vàng đẩy Lục Tầm ra.

Lục Tầm khó hiểu nhìn tôi, “Kiều Kiều, em sao thế?”

“Không sao, em... em hơi khó chịu.”

“Chúng ta về trước đi.”

Nói rồi, tôi vội vã đuổi theo ra ngoài.

Nhưng phát hiện hành lang trống không.

Đầu óc càng thêm hỗn loạn.

Tôi và Lục Tầm hôn nhau, bị Lâm Lạc Tinh bắt gặp.

Cậu ta không ngăn cản, cũng không rời đi.

Mà còn chụp lại.

Cậu ta... tại sao lại làm vậy?!

 

 

back top