LÀ CON TRAI CỦA BẢO VỆ NHÀ HÀO MÔN, THIẾU GIA MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN QUẤN LẤY TÔI

Chương 6

Năm lớp mười hai, tôi không còn ham chơi như trước nữa. Thịnh Đoạt ưu tú, tôi cứ đi theo cậu ấy, cậu ấy làm gì tôi làm nấy, chắc chắn không sai.

Bạn bè đều cười tôi không thể rời xa cậu ấy. Tôi không phục: "Rõ ràng là Thịnh Đoạt không thể rời xa tôi. Hồi bé cậu ấy bảo tôi đánh ai thì tôi đánh người đó. Cách đây một thời gian, mấy tên du côn trường nghề vì cô gái họ thích lại thích thiếu gia nhà tôi, không biết sống c.h.ế.t đến gây chuyện, đều do tôi giải quyết hết. Một lũ nhóc con, không đứa nào lợi hại bằng tôi."

Những người đó không biết thân phận Thịnh Đoạt, dù sao cũng bị tôi đánh cho một trận rồi không xuất hiện nữa. Nghe nói là đã bị đưa vào trong rồi.

Nghe những lời này, Thịnh Đoạt chỉ nhìn tôi cười, đôi mắt đẹp như thể phát ra ánh sao, ý như đang nói: Cơ Dư Tu nói không sai.

Mỗi khi như vậy, Thịnh Đoạt luôn mang đến cho đám bạn chơi cùng cảm giác dễ gần và đơn thuần. Nhưng trực giác mách bảo tôi không phải vậy, không dám lơ là.

Chúng tôi như đã hẹn, thi đậu vào cùng một trường danh tiếng, còn học cùng một chuyên ngành, cùng một lớp.

Tôi chỉ lo việc thi đạt điểm tốt, còn mọi vấn đề về chuyên ngành đều do Thịnh Đoạt sắp xếp. Dù sao tôi cũng chẳng có chủ kiến gì, Thịnh Đoạt quyết định là tốt nhất.

Vào ký túc xá, bạn cùng phòng đều rất tốt. Chỉ là thỉnh thoảng nhìn cách tôi và Thịnh Đoạt ở bên nhau, biểu cảm của họ lại kỳ lạ. Mỗi lần tôi hỏi họ có bị táo bón không? Họ lại nói không.

Làm tôi mơ hồ không hiểu gì cả.

Nhưng cuộc sống đại học thật tuyệt vời! Lớp học không ít như tưởng tượng, cũng không nhiều quá. Chơi game Thịnh Đoạt cũng không còn kiểm soát thời gian như trước, đôi khi còn giúp tôi leo rank nữa chứ!

"Năm nay chúng ta đi chơi đi." Khi đi học, tôi khoác tay lên vai Thịnh Đoạt, bàn bạc với cậu ấy.

Thịnh Đoạt liếc mắt: "Được thôi, tôi chưa từng đi du lịch riêng với cậu bao giờ."

Ban đầu tôi định rủ thêm Lục Diệu và những người khác, nhưng Thịnh Đoạt nói vậy, tôi nghĩ cũng đúng: "Vậy thì hai chúng ta đi thôi."

Thịnh Đoạt giọng điệu ôn hòa: "Được."

Tôi vui vẻ, bắt đầu líu lo bàn bạc với cậu ấy đi đâu, đi bằng cách nào, ăn gì...

Giữa giờ học lớn, tôi muốn đi xả nước, hỏi Thịnh Đoạt có đi không, cậu ấy dịu dàng nói: "Tôi không đi, tôi chơi nốt ván game này cho cậu."

"Được thôi," tôi lập tức chắp tay: "Đa tạ thiếu gia!"

Tôi vừa đi, ngay sau đó, một cô gái rụt rè ở phía cửa trước dũng cảm bước vào. Cô ấy hỏi gì đó với một bạn học phía trước, rồi đi thẳng về phía Thịnh Đoạt.

Đây là lớp học lớn, học sinh của hai lớp học cùng nhau, nhưng phòng học rất rộng, người ngồi lác đác, thực ra số người quen biết nhau rất hạn chế. Mọi người chỉ chú ý nhìn sang vì cô gái đang đi về phía hot boy khóa mới.

Cô gái đặt một quả táo đã được đóng gói đẹp đẽ xuống chỗ bên cạnh Thịnh Đoạt, nhỏ giọng hỏi: "Xin hỏi cậu là Thịnh Đoạt, bạn cùng phòng của Cơ Dư Tu phải không?"

Thịnh Đoạt ngẩng đầu, vẻ mặt lạnh nhạt gật đầu. Cô gái căng thẳng đến đỏ mặt: "Cậu ấy không có ở đây, có thể phiền cậu đưa cái này cho cậu ấy được không?"

Thực ra cô ấy cố tình chọn lúc tôi không có ở đây, sợ bị từ chối sẽ hơi mất mặt.

Thịnh Đoạt nhìn chiếc hộp được gói đẹp trên bàn, lông mi hơi rủ xuống, che đi ánh mắt: "Nhưng cậu ấy đã có người thích rồi, vẫn muốn tặng sao?"

Câu này khiến vệt hồng trên mặt cô gái lập tức tan biến, biểu cảm ngây ra: "À? À! À, vậy, có người thích rồi sao, cậu ấy nói à?"

Thịnh Đoạt đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt cô ấy, ôn tồn lặp lại: "Bạn học, Cơ Dư Tu đã có người thích rồi."

Cô gái bị ánh mắt cậu ấy trấn áp, nuốt nước bọt: "Vậy, vậy cũng tặng đi."

Nói xong, cô ấy thấy Thịnh Đoạt thản nhiên gật đầu: "Được, nhưng lần sau đừng tặng nữa."

Cô gái vội vàng bỏ chạy như thể trốn thoát. Ra khỏi phòng học, biểu cảm có chút kỳ lạ, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Thịnh Đoạt bỏ quả táo vào trong ngăn bàn, ngước mắt nhìn mấy người bạn học đang hóng hớt, mấy người đó vội vàng ngồi thẳng.

Bàn học ở phía sau, không có nhiều người, nên không ai nghe rõ cô gái đến tìm ai. Mọi người cứ nghĩ quả táo là tặng cho Thịnh Đoạt.

Thịnh Đoạt bỏ chiếc hộp đựng quả táo nhỏ vào cặp.

 

back top