HÓA RA TÔI CHỈ LÀ MỘT MÓN ĐỒ CHƠI, ANH ẤY ĐÃ CÓ VỊ HÔN THÊ CỦA MÌNH

Chương 3

Khi Hứa Hủ bị kéo vào hậu trường, ý thức đã bắt đầu tan rã.

Tôi đưa tay vẫy vẫy trước mặt cậu ấy.

"Cho em hai lựa chọn, theo tôi, tôi cứu em."

"Hoặc là, ở đây chờ chết."

Môi cậu ấy khẽ mấp máy, tôi cúi xuống để nghe.

"Tôi... con mẹ nó... ông nội... nhà anh..."

Tôi không nhịn được cười, "Vẫn không thay đổi gì cả, vậy tùy em thôi."

Quay người muốn đi, lại nói thêm một câu, "Em không có thứ gì không thể buông bỏ sao?"

Sống trên đời, mỗi người đều có chút lý do không muốn chết.

Phía sau im lặng một chút, ngay khoảnh khắc tôi sắp bước ra khỏi cửa phòng.

Hai chữ khàn đục vang lên, "Cứu... tôi."

Tôi vẫy tay cho bác sĩ vào.

Bước lên phía trước, có người khoác áo khoác lên cho tôi.

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ, muộn năm phút.

Năm phút dành cho Hứa Hủ.

Trong cuộc đời lạnh lẽo và máy móc của tôi, Hứa Hủ rốt cuộc vẫn có một chút khác biệt.

 

back top