ENIGMA ĐÁNH DẤU ALPHA KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 8

Mùi rượu trắng trong xe bao bọc lấy người tôi.

Tùy tiện chui vào khoang mũi, thấm vào phổi.

"Tin tức tố tấn công vô dụng với tôi, nhưng tin tức tố dụ dỗ thì không chắc."

Lê Miểu nghe vậy, gương mặt đẹp trai đều biến thành màu đen, đầu óc mơ hồ, tinh thần lực không còn bị chi phối.

Cậu ấy thuận thế ấn tôi vào ghế sau, giống như một con mèo nhỏ xù lông, túm lấy cổ áo tôi.

So với việc trút giận, cậu ấy càng khao khát được vỗ về.

Cậu ấy từng chút một dán sát vào tôi, nằm trên người tôi hỏi: "Anh dùng nước hoa à? Thơm quá."

"Không, chỉ là tin tức tố thôi." Cậu ấy bám chặt lấy cổ tôi không buông, cọ cọ vào hõm cổ, tham lam hít lấy mùi hương thoang thoảng, có thể khiến cậu ấy thoải mái.

Để không bị đẩy ra, còn lấy lòng hôn hôn cổ tôi.

"Cho tôi ngửi thêm một lúc nữa được không?" Giọng Lê Miểu bất giác mềm xuống vài phần, đôi mắt to đẹp long lanh nước, hoàn toàn khác với người vừa vung nắm đ.ấ.m lúc nãy.

"Được, nhưng hình như cậu không phải kỳ mẫn cảm." Tôi đỡ eo cậu ấy, giây tiếp theo cảm giác gáy mình truyền đến một trận đau nhức.

Tôi ngả ghế ra sau, lật người giữ chặt Lê Miểu đè xuống.

Giơ tay bóp lấy đôi môi dính m.á.u của cậu ấy, nhẫn nhịn kiềm chế hỏi: "Lê Miểu, có biết tôi là ai không?"

"Biết." Lê Miểu kéo tôi lại gần mình hơn, chủ động đưa gáy mình đến.

Tôi gắng gượng chút lý trí cuối cùng, quay đầu tránh đi.

"Tạ Sơ Ức... anh tránh cái gì? Có phải không được không?"

Cậu ấy lầm bầm một câu, trong lòng bỗng chốc nóng nảy, đầu nghiêng sang một bên, liền ngất lịm đi.

 

 

 

back top