ENIGMA ĐÁNH DẤU ALPHA KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 4

Đóng cửa giúp Lê Miểu, điện thoại vừa kết nối đã truyền đến tiếng ồn ào như pháo nổ.

"Anh anh anh, anh có tiền đồ rồi đấy. Ngày đầu về nước đã đi làm trai bao cho kẻ thù không đội trời chung của mình à. Cậu ấy là Lê Miểu đấy, Alpha đấy!"

Tôi bình tĩnh nói, "Tôi biết cậu ấy là ai, không cần cậu giới thiệu cho tôi."

"Hai người năm xưa còn đánh nhau, cậu ấy còn đánh rụng cái răng cửa lớn của anh, thù hận lớn đến mức nào chứ!"

Tôi vô thức l.i.ế.m liếm hàm răng đều tăm tắp của mình, đi đến thang máy ấn nút: "Thế thì sao, đã mọc lại rồi, còn rất đều nữa."

"Chậc chậc chậc, Lê Miểu còn nói là thề không đội trời chung với anh, sao anh lại đơn phương làm hòa rồi?"

"Sớm muộn gì cũng thế thôi. Sao cậu biết tôi đến tìm cậu ấy? Cậu cũng ở trong cái nhóm đó à?"

"Cái nhóm nào mà không kéo tôi vào? Nếu không phải tôi nhanh tay lẹ mắt mua lại bức ảnh, e rằng bây giờ đã mỗi người một bản rồi."

"Cậu tìm người ém xuống một chút, đừng để nhà Lê Miểu biết."

"Nói anh nghe này anh, đừng yêu quá, chúng ta không chơi cái kiểu AA c.h.ế.t tiệt đó đâu."

"Biết rồi."

"Ngày mai tôi tổ chức tiệc đón gió cho anh, nhớ đến đấy."

"Lê Miểu có đến không?"

"Anh đã lên tiếng rồi, tôi có phải trói cũng phải trói cậu ấy đến thôi."

"Được, tôi sẽ đến đúng giờ."

 

 

back top