ENIGMA ĐÁNH DẤU ALPHA KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 19

"Tạ Sơ Ức! Ai cho anh ngủ cùng tôi, cút xuống."

Một tiếng gầm gừ rõ ràng kèm theo sự bạo phát đã kéo tôi trở lại.

Tôi vội vàng từ trên người cậu ấy đứng dậy, nhìn người dưới thân, dò hỏi, "Vợ ơi, em tỉnh rồi?" Tuy là câu hỏi ngược, nhưng trong lòng đã có tám chín phần chắc chắn.

Lê Miểu hất tôi ra, đứng dậy vòng tay ra sau gáy tôi, "Vợ cái con khỉ nhà anh, Tạ Sơ Ức anh cố ý trêu tôi phải không!"

Vẻ mặt tôi vô tội, "Không phải em trêu anh trước à?"

"Tôi..." Lê Miểu nghiến răng nghiến lợi, nhất thời nghẹn họng.

"Nếu bây giờ em đã tỉnh, vậy suy đoán của bố tôi không sai, kỳ mẫn cảm của em sẽ khiến bản thân rơi vào thế giới ảo tưởng."

"Biết rồi." Cậu kìm nén sự xấu hổ, đáp một tiếng, "Lần sau tôi cố gắng không gây phiền phức cho anh nữa."

"Không thấy phiền đâu, vợ ơi..."

"Câm miệng! Anh gọi sướng miệng rồi phải không?" Lê Miểu cười khẩy một tiếng, cầm điện thoại lên chuẩn bị đi sang phòng khác.

Vừa mở cửa phòng ngủ, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, cậu ấy quay người lại cảnh cáo tôi, "Mấy ngày nay chuyện xảy ra anh tốt nhất nên giữ trong lòng, không được nói cho người khác biết!"

Cậu ấy bẻ bẻ khớp ngón tay, tiếp tục đe dọa, "Với lại, không được cười nhạo tôi!"

"Được rồi, vợ ơi."

"Anh muốn c.h.ế.t à." Cậu ấy không ngừng cào cào tường, "Thật là mất mặt quá." Cậu ấy đá mạnh vào tường một cái, đóng cửa rời khỏi tầm mắt tôi.

 

 

back top