CHIM HOÀNG YẾN TRỌNG SINH THÀNH CON TRAI CỦA KIM CHỦ

Chương 8

Video được quay lén, chất lượng hình ảnh tạm ổn, chắc là được quay bằng camera lỗ kim.

Tiếng kêu của tôi ở kiếp trước lập tức vang vọng khắp cả phòng bao, lúc to lúc nhỏ, lên xuống thất thường, âm vang khắp nơi.

“…”

Tôi im lặng xem năm phút, rồi quay đầu, nhìn Thất Thất:

“Toàn bộ các đĩa này, đều là video như thế này sao?”

Thất Thất cũng không hỏi tại sao tôi không nhớ, chỉ hoảng loạn gật đầu:

“Đúng vậy, đều là thế cả, nhà anh còn nhiều lắm. Anh bảo em học dáng vẻ của dì ghẻ anh trên giường, em đều đã học rất chăm chỉ, anh không nhớ sao?”

Vương Kiệt thêm dầu vào lửa:

“Dì ghẻ anh phong tình vạn chủng như thế, người khác sao mà học được! Chỉ riêng khuôn mặt đó thôi, emi là trai thẳng mà nhìn cũng không quên được. Quả nhiên là Trì thiếu của chúng ta, gu thật tốt, hàng tầm thường sao lọt vào mắt Trì thiếu…”

“Cút!”

Tôi mạnh mẽ đá Vương Kiệt vào tường!

“Tất cả cút hết, cút hết!!”

Tôi nổi giận, điên cuồng đập vỡ những chai bia trên bàn. Bọn họ sợ c.h.ế.t khiếp, người nào người nấy ôm đầu bỏ chạy.

Chỉ có Thất Thất gan to, chạy đến ôm lấy eo tôi nói:

“Xin lỗi Trì thiếu, tất cả là lỗi của em, anh đừng giận Thất Thất nha. Bây giờ anh muốn làm gì em cũng được, anh hạ hỏa đi, đừng bỏ em nhé…”

Tôi tức giận cúi đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt cậu ta bị nhòe bởi những vệt kẻ mắt do nước mắt.

Khoảnh khắc đó, tôi dường như đã nhìn thấy chính mình trong quá khứ.

“…Thất Thất,” tôi cắn môi, “Em đừng như vậy, đừng van xin người khác như thế…”

Đều là người cùng một cảnh ngộ mà!

“Huhu ông xã…”

Trong phòng bao, chỉ còn lại tôi và Thất Thất. Tôi ôm cậu ta vào lòng, cậu ta khóc đến run rẩy.

Đúng lúc này, cửa phòng bao bị người từ bên ngoài mở ra.

“Trì thiếu, tôi là ông chủ ở đây, đã nghe danh từ lâu! Xin hỏi dịch vụ của chúng tôi có vấn đề gì không? Cậu cứ nói ra, ai làm cậu phật lòng, tôi sẽ đuổi việc ngay!”

Người đến mặc vest, dáng người cao ráo, ngũ quan thanh tú, cười nịnh nọt.

– Chết tiệt, đây là bạn trai cũ của tôi, Tiền Đông Húc.

Nhìn thấy cậu ta, cơn giận của tôi lại đột ngột lên đến đỉnh điểm!

Tiền Đông Húc, là kẻ chủ mưu cho cuộc đời thất bại của tôi.

Sau khi tôi đỗ đại học năm mười tám tuổi, vốn định dùng số tiền bố mẹ để lại để trả học phí đắt đỏ. Nhưng chính vì Tiền Đông Húc, cậu ta hẹn hò với tôi chưa đầy hai tháng, nói rằng bị xã hội đen đòi nợ thuê đuổi giết, mượn tiền của tôi, thề thốt sẽ trả lại trong vòng ba tháng. Lúc đó tôi còn ngây thơ, trong lúc cấp bách đã đưa hết toàn bộ tiền tiết kiệm cho cậu ta.

Kết quả, cậu ta không những không trả lại mà còn ôm tiền bỏ trốn. Long Cảng rộng lớn như vậy, với khả năng của tôi làm sao có thể tìm ra cậu ta?!

– Nếu tôi muốn tiếp tục học Đại học Long Cảng, tôi phải bán căn nhà ở biên giới mà bố mẹ để lại cho tôi.

Đó là thứ cuối cùng họ để lại cho tôi, tôi thà liều mạng, cũng phải bảo vệ nó.

Vì vậy tôi buộc phải đi làm ở hộp đêm, từng bước một đi đến ngày hôm nay.

Tất cả là vì cậu ta!

“Tiền Đông Húc, tao c.h.ế.t tiệt phải g.i.ế.c mày!”

Tôi vung nắm đ.ấ.m đánh vào mặt cậu ta. Cậu ta không dám chống trả, để mặc tôi đánh cho bầm dập.

Tôi đánh mất lý trí, đánh đến mức không còn biết mình đã bị cảnh sát đưa đi từ lúc nào.

Trên xe cảnh sát, tôi chửi rủa:

“Mấy người c.h.ế.t tiệt, có biết lão tử là ai không? Có biết bố tôi là ai không?”

Tên cảnh sát ngồi ở ghế phụ lái quay đầu nhìn tôi, nói:

“Bố cậu là Thiên Vương lão tử, cậu cũng phải đi với chúng tôi!”

Trong trại tạm giam, họ đặc biệt sắp xếp cho tôi một phòng riêng, đồ ăn lại khá phong phú.

“Điện thoại của tôi đâu? Này, đưa điện thoại cho tôi, tôi muốn gọi cho bố tôi!”

Tôi nắm chặt song sắt, nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy mình đã nhập vai quá nhanh.

Không một ai thèm quan tâm đến tôi, cho đến khi tôi ngủ thiếp đi.

Không biết đã ngủ bao lâu, tôi nghe thấy tiếng song sắt “kẽo kẹt” mở ra.

“Phiền anh rồi.”

“Không có gì, Trì tiên sinh. Thiếu gia bản tính không xấu, chỉ là bốc đồng thôi, còn trẻ mà khó tránh…”

Chết tiệt, bản tính không xấu cái gì, xấu đến tận gốc rồi còn tẩy trắng.

Mở mắt ra, khoảnh khắc nhìn thấy Trì Thái An, mọi uất ức đều vô cớ dâng lên.

Mắt tôi cay xè, mũi cũng cay xè.

 

back top