BỊ CẢ NHÀ XEM LÀ PHẾ VẬT, TÔI LIÊN THỦ VỚI ÔNG TRÙM NAM THÀNH QUẬT KHỞI

Chương 7

Lòng tôi thịch một tiếng.

Lời nói của Tùy Yến như một đốm lửa, b.ắ.n vào thùng xăng nửa cháy nửa không của tôi.

Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt không rõ cảm xúc của hắn, cố gắng tìm ra một chút gì đó giống như đùa cợt trong mắt hắn.

Nhưng, không có.

Tên này chơi thật sao?

Hay lại đang bày ra cái bẫy mới nào nữa?

Vì thế, tôi đành cố tỏ ra bình tĩnh, cười khẩy một tiếng.

“Anh Yến, với thân phận của anh, tôi chơi không nổi đâu.”

Ánh mắt hắn trầm xuống.

Cánh tay đặt trên mui xe không nhúc nhích, ngược lại còn dựa sát hơn.

“Sợ rồi?”

Tôi nở một nụ cười bất cần.

“Tôi sợ chơi quá tay, anh Tùy Yến không chịu nổi thua cuộc thôi.”

Tiếng hò reo xung quanh không biết từ lúc nào đã dừng lại.

Đám nam thanh nữ tú kia ý tứ lùi ra xa, để lại không gian cho chúng tôi.

Đường đua trống trải, chỉ còn lại tiếng gió và bầu không khí mờ ám căng thẳng giữa hai chúng tôi.

Ngón tay hắn lướt qua đường quai hàm tôi như đang trêu chọc chó mèo.

“Chỉ hỏi cậu, dám, hay không dám.”

Tôi gạt tay hắn ra.

Biên độ động tác không lớn, nhưng ý tứ rõ ràng.

“Anh Yến, tôi là người khá yêu tiền.”

“Nói chuyện tình cảm, tổn hao tiền bạc lắm.”

Gió núi rất lớn, thổi tung mái tóc của Tùy Yến.

Hắn với tư thái lười biếng nhìn chằm chằm tôi, lùi lại một bước.

Rồi không nói một lời quay lưng rời đi.

Tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm, cả cơ thể dựa hẳn vào thân xe.

Một tiếng bước chân dồn dập đột nhiên truyền đến.

Khoảnh khắc tôi ngẩng đầu, một bàn tay lớn đã giữ chặt gáy tôi, hôn mạnh lên.

Răng chúng tôi va vào nhau.

Môi lưỡi quấn quýt, hơi thở nóng bỏng.

Nụ hôn này mang theo mùi thuốc súng, và một sự điên cuồng bất chấp tất cả.

Tôi sững sờ một lúc, sau đó phản ứng lại, túm lấy cổ áo Tùy Yến định đẩy hắn ra.

Nhưng tên trong lòng này lại vững như Thái Sơn.

Cho đến khi không khí giữa chúng tôi cạn kiệt, hắn mới chủ động buông tôi ra.

“Tùy Yến, anh mẹ nó…”

Tôi thở dốc, muốn chửi rủa gì đó, nhưng không tìm được từ thích hợp.

Tùy Yến cười khẽ một tiếng, ngón tay cái lướt qua khóe môi rách da của tôi.

“Tôi chợt nhớ ra, cậu nói chuyện tình cảm với tôi sẽ không tổn hao tiền bạc.”

“Vì tôi sẽ để cậu ngồi trên núi vàng mà hôn tôi.”

Nhịp tim trong lồng n.g.ự.c đập mạnh khiến tai tôi ù đi.

Như có ma xui quỷ khiến, tôi đưa tay áp lòng bàn tay lên n.g.ự.c hắn, ngay vị trí tim.

Nó đập rất nhanh, hình như còn nhanh hơn cả tim tôi, khiến tay tôi tê dại.

Tùy Yến hình như hiểu lầm tôi muốn đẩy hắn ra.

Khóe mắt hắn cụp xuống, dựa vào lòng bàn tay tôi, tiến lên phía trước.

Tôi im lặng nhìn hắn.

Lòng bàn tay trượt xuống theo cơ bụng hắn.

Cuối cùng, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tùy Yến, tôi móc lấy dây nịt của hắn.

“Anh Yến đúng là người không đứng đắn, lại muốn quy tắc ngầm với tôi.”

Tôi dùng lực kéo về phía trước, thổi một hơi vào khuôn mặt gần kề.

“Nói sớm đi.”

“Tôi đây không thiếu gì, chỉ thiếu tiền.”

Tùy Yến nheo mắt lại.

“Biết chơi thế sao?”

Hắn nghiến răng ken két, nắm chặt lấy bàn tay đang móc vào dây lưng của tôi.

“Mạnh nhị thiếu gia, đúng là trải đời nhiều rồi.”

Tôi nhìn con sư tử xù lông trước mặt, không nhịn được cười.

“Không, trên giường, anh là người đầu tiên.”

Khí thế hung dữ trong mắt hắn lập tức tan biến.

“Trùng hợp thật, lão tử cũng thế.”

 

 

back top