BỊ CẢ NHÀ XEM LÀ PHẾ VẬT, TÔI LIÊN THỦ VỚI ÔNG TRÙM NAM THÀNH QUẬT KHỞI

Chương 1

Là con trai thứ hai của ông trùm Nam Thành, Mạnh Chấn.

Giá trị lớn nhất trong cuộc đời tôi là đóng vai một tên phế vật đủ tiêu chuẩn.

Cho đến khi cha tôi nói muốn ném tôi đến Tây Ổ.

“Một năm, phải làm cho doanh thu của Tây Ổ tăng gấp đôi.”

“Không làm được, thì cút sang châu Phi đào mỏ.”

Anh trai tôi, Mạnh Lâm, đứng bên cạnh ôn tồn khuyên nhủ:

“A Kỳ, Tây Ổ nước sâu lắm, nếu không giải quyết được thì cứ nói với anh, anh sẽ giúp em.”

Tôi ngậm điếu thuốc, lười nhác liếc nhìn anh ta.

“Anh, anh lo tốt cho Đông Xuyên của anh trước đi.”

Đông Xuyên là khu giải trí sầm uất nhất Nam Thành, đêm đêm ánh đèn vàng son rực rỡ.

Đó là địa bàn của anh tôi, Mạnh Lâm.

Và cũng là địa bàn của Tùy Yến.

Tùy Yến, vị vua thực sự của Đông Xuyên.

Một kẻ điên không dựa vào gia tộc, hoàn toàn dựa vào đôi tay mình bò lên từ bùn lầy.

Nửa phần việc kinh doanh của Mạnh Lâm ở Đông Xuyên đều phải nhìn sắc mặt của Tùy Yến.

Giờ đây, tên điên này đang giẫm lên lan can bến tàu Tây Ổ của tôi, nhìn xuống tôi từ trên cao.

Gió thổi bay chiếc áo khoác đen của hắn, người bên cạnh hắn nói:

“Anh Yến, tên nhị thiếu gia phế vật này của nhà họ Mạnh trông cũng khá đẹp đấy.”

Tùy Yến cười khẽ một tiếng, nhảy xuống khỏi lan can, từng bước đi đến trước mặt tôi.

Hắn cao hơn tôi nửa cái đầu, mang lại cảm giác áp bức khủng khiếp.

“Mạnh Kỳ?”

Hắn gọi tên tôi, đánh giá tôi từ trên xuống dưới.

“Cha cậu bảo cậu đến nộp mạng à?”

Tôi nhả một vòng khói thuốc.

Khói phun thẳng vào khuôn mặt đẹp trai quá mức của hắn.

“Anh Yến, đừng nói khó nghe thế, tôi đến kiếm sống thôi.”

Tùy Yến vươn tay gạt điếu thuốc trên môi tôi xuống đất, dùng chiếc giày da đắt tiền dẫm nát.

“Mảnh đất Tây Ổ này chỉ xứng chôn cậu, không xứng nuôi cậu.”

Hắn ghé sát lại, hơi thở ấm nóng phả vào tai tôi, giọng nói vừa trầm thấp vừa tàn nhẫn.

“Một năm nữa, tôi sẽ tự tay lấp đất chôn cậu.”

 

 

back top